Khương Vân  thấy cảm xúc nguy hiểm trong mắt  thì vội vàng  dậy: "Hấp sắp xong ."
Viên Dã  cô chằm chằm: "Anh   em  nhớ ."
Khương Vân: "..." Anh trẻ con quá  .
Cô mỉm  và : "Em    mà, nhớ lắm, một phút   thấy  nhớ, bây giờ gặp  vẫn còn nhớ."
Viên Dã tỏ vẻ  tin, nhất định   một chút mới .
Khương Vân  thể chống   nên    bế lên.
Khương Vân mềm giọng: "Anh  thì ,   cắn cúc của em  gì?"
Viên Dã khàn giọng, thấp giọng : "Khương Vân,  bấm ngón tay tính toán, ngày mốt là ngày ,  thích hợp để kết hôn."
Cô gật đầu: "Được thôi, em  thích."
Ngày hôm , Viên Dã và Khương Vân  xin tiền và phiếu công nghiệp và một ít vé. Anh tự lái xe đến huyện, mua nến đỏ, giấy đỏ, vải lụa đỏ, pháo nổ, còn mua một cái đồng hồ để bàn ở tòa mua bán của huyện.
Anh cũng  quên để  tin cho Trịnh Tất Thần và Triệu Kim Nghĩa, mời bọn họ ngày mai đến nhà tham gia hôn lễ. Còn gọi điện thoại cho Lý Minh Vệ, khiến Lý Minh Vệ tức giận đến mức  ăn thịt ! Cũng  thông báo  hai ngày!
Viên Dã hành động  nhanh, sáng sớm  , ăn xong cơm trưa  trở về. Đầu tiên là  đến lữ đoàn một chuyến để tìm một bà lão khéo tay giúp cắt giấy và chữ song hỷ, còn mời bí thư Tống  câu đối tân hôn  dán lên.
Vân Mộng Hạ Vũ
Lại ủy thác Trương Ái Anh  mấy nồi bánh lớn.
Anh còn nhờ Lý Quế Chi tìm giúp một  phụ nữ khéo léo để giúp buộc vải tơ đỏ thành những bông hoa lớn treo  cổng nhà và cửa phòng,  giường cũng  treo một bông hoa lớn bằng vải tơ đỏ.
Ai nấy đều vui mừng, mấy  già đều   bao nhiêu năm   thấy  bữa tiệc náo nhiệt như , đây là  đầu tiên.
Các ông già cũng hứng thú, còn tổ chức múa ương ca tự phát. Bên trong lữ đoàn  sẵn cồng chiêng, trống, kèn Xô na, vân vân.
Đại đội trưởng, Bí thư Tống và những  khác đích   trận, cùng  thổi thổi đánh đánh, vô cùng náo nhiệt.
Sáng hôm , đội múa ương ca của thôn  dậy, cồng chiêng, trống, kèn cùng vang lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-277.html.]
Hai  em  lấy máy ảnh , tách tách chụp đến nghiện.
Bọn nó chạy về nhà, la hét đòi chụp ảnh cô dâu.
Kiều Mỹ Anh, Lý Quế Chi còn  bác hai chen chúc trong phòng trang điểm cho Khương Vân, bác hai kéo mặt khiến Khương Vân đau đến mức nước mắt chảy .
Lý Quế Chi nhất định  bôi phấn cho Khương Vân: "Ăn mặc xinh  một chút, nhất định  mê hoặc em rể đến mức thần hồn điên đảo!"
 làn da Khương Vân vốn  đủ trắng, bôi phấn   giống như bức tường bỏ .
Kiều Mỹ Anh cuống lên: "Được , dẹp phấn và son qua một bên , thoa lên giống như m.ô.n.g khỉ , dọa em rể bỏ chạy."
Bác hai: "Vậy thì đến đầu tóc, mái tóc  độ dài  vặn,  đen  mượt, thắt    mắt, bảo đảm khiến cháu rể say đắm."
Hiện tại tất cả   đều là để tóc ngang tai như nữ cán bộ, hoặc là tết tóc. Bác hai   búi mái tóc đen như mây của Khương Vân lên.
Làm xong bà còn để cho  khác : "Có    ?"
Hai  em trốn trong nhà chính  lén Viên Dã  thấy cô gái yêu thích của  từ trong gương, chỉ thấy tóc mai của cô như cánh dế, lông mày như núi xa.
Khi mí mắt cô run lên,  chạm ánh mắt của  qua gương, đôi mắt như làn nước mùa thu, tình cảm xuất phát từ trái tim.
Viên Dã hoảng hốt, cảm thấy cái liếc mắt  giống như  ấp ủ ngàn năm khiến  say ngất.
Kể từ  vụ thu hoạch, Trịnh Tất Thần vẫn luôn một mực  vùng sưu tầm phong tục,   tự tay ghi chép  những cảnh thu hoạch mùa vụ của nhóm xã viên, dùng chính ngòi bút của   lên những bài báo chứa đầy cảm xúc   đó phát hành những bài  đó lên tờ báo của xã tỉnh.
Hiện giờ  đang là một cây bút đặc biệt  mời cho những tờ báo của tỉnh, sản lượng cao, chất lượng , bản thảo của mỗi tờ báo tạp chí đều  trùng  nên sẽ  còn là vấn đề ai giành  .
Sau khi bắt đầu mùa đông, nhóm xã viên  nông đều  nhàn nhã, trong lúc chạy đôn chạy đáo  cũng  suy nghĩ đến một bài báo tự liệu khác của , bài  về vấn đề mở rộng nghề phụ trong nông thôn.
Mà khi nhập  bài  đó sẽ  nông trường nhỏ của Khương Vân.
Viết đến Khương Vân nên  thể tránh khỏi  sẽ  tóm tắt một chút về bối cảnh cuộc đời của  phụ nữ , cái  cũng là một bút pháp theo lẽ thường.
 mà  phụ nữ      giống,  khi cô ly hôn thì mới gây dựng sự nghiệp, cuộc sống của cô phát triển như hoa mè nở.
Hơn nữa, hôm nay còn là ngày cưới của cô.