Người già trong thôn mở miệng giọng  dày đặc giọng địa phương, phát âm hàm hồ, trong lúc nhất thời cô    rõ lắm cũng chẳng  kiên nhẫn ,  : “Bí thư với đại đội trưởng  ? Lên  bàn lớn bên   ? Vậy  cũng   lên hỗ trợ giữ thể diện mới .”
Trước tiên cô  bảo hai đứa nhỏ đẩy xe đạp về tìm ông bà nội thưa một tiếng,  đó cô  trực tiếp  đến  bàn lớn phía  ăn thịt uống rượu.
Cô   đói  chịu  .
Đằng  thôn  đến  , liếc mắt một cái là   nhà ai đang  đám cưới, cô  tự cảm thấy bộ dáng của  là cán bộ nữ  giống như cách ăn mặc của những  phụ nữ thôn quê, cô  sờ tóc của   đó nghênh ngang  qua đó.
Có  quen  cô  lộ  ánh mắt ngạc nhiên hỏi: “Ây da, vợ của Chiêm Văn về  ?”
Dương Hoè Mật: “ ,  đến để xem ai kết hôn để cho bọn họ chút thể diện.”
Những  đó  lộ  ánh mắt   hổ  đề phòng, còn   bảo cô   cần  bận tâm như thế, mau nhanh chóng  về xem cha  chồng  mới .
Vừa  bà Tống  đường  ầm  ĩ chửi đổng, còn  đợi đến lúc cán bộ trong lữ đoàn  dạy bảo thì bà    một đám mèo chó thậm chí cả gà trống gà mái cùng vây lấy tấn công.
Lúc chúng nó tấn công bà Tống,  con còn hung hãn cào  mắt cá chân,  con bay lên mổ  mặt bà ,  con thì kéo ống quần, đặc biệt còn  một con gà trống nhỏ  thể bay lên cào loạn mớ tóc của bà  giống như ổ gà thối. Nhóm xã viên trong thôn xem náo nhiệt còn xem  một trận  ghiền, bọn họ cũng  bao giờ gặp qua một đám chó mèo gà vịt đánh  với một  đàn bà đanh đá bao giờ.
Lúc  Dương Hoè Mật trở về, bọn họ còn nghĩ rằng cô   tới đây quấy rối nên bảo cô  mau chóng  xem tình trạng thảm hại của bà Tống , cô  cũng  dám  ầm ĩ.
Dương Hoè Mật còn đang  đói bụng, một lòng một  chỉ   dự bữa tiệc lớn  nên cũng mặc kệ nhóm  già  đang  gì, bước chân nhanh  qua.
Cô   thấy nhà   thật sự  tiền,  đầu cửa còn treo tấm lụa đỏ lớn như ,  trông giống như ủy ban cách mạng huyện đang  đám cưới thì ?
Trên cửa lớn còn dán câu đối đỏ tươi , phía  còn  duyên trời tác hợp gì gì đó, là chữ phồn thể* nên cô  nhận  rõ đầy đủ  hết chữ.
Vân Mộng Hạ Vũ
*Chữ phồn thể: Phồn thể là kiểu chữ truyền thống,   nhiều nét, phức tạp, gây  nhiều khó khăn cho các bạn mới học tiếng Trung. Ngày nay Trung Quốc đang dùng chữ giản thể nhiều hơn vì chữ giản thể  tạo  bằng cách giảm  nét  của chữ phồn thể, ít nét hơn so với chữ phồn thể.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-280.html.]
Lúc  Lý Quế Chi đang  tới, lúc đầu  thấy cô  cũng  cẩn thận nhận , chỉ tưởng mấy bà chị dâu nào đó trong thôn tới đây tham gia hôn lễ nên tiếp đón cô   .
Dương Hoè Mật   cửa  hoảng sợ, ây da  hai bên trái   nhiều trâu ngựa gia súc như . Chúng còn  buộc những bông hoa màu đỏ thẫm ở  sừng,  câm chân nuôi cũng  đổi mặc bộ quần áo   mới, một đám đó đều đồng lòng   động tác trố mắt   cô .
Cô  mắng một câu: “Nhìn cái gì mà ,  mắt mù  !”
Lúc  trong sân  mấy con mèo đột nhiên chạy , con cầm đầu là một con mèo hoa văn trắng đen đang lao thẳng về phía Dương Hoè Mật.
Dương Hoè Mật  nghĩ tới bản   từ trong huyện trở  nông thôn  mà vẫn  thoát  vận đen với mấy con mèo c.h.ế.t tiệt , cô  sợ tới mức mau chóng lùi về ,  đó  thất tha thất thểu lui từ cửa sân  ngoài đường.
Mấy con mèo  ngoài cửa  bộ dáng mặt quỷ với cô  giống như đang   nhạo cô .
Lúc  Tiểu Hải, Tiểu Hà cũng chạy từ bên trong , hai đứa đều mặc một bộ quân phục nhỏ mới tinh phía  n.g.ự.c còn cài một bông hoa hồng nhung.
Tiểu Hà: “Em còn  đeo cái bông hoa màu đỏ thẫm  n.g.ự.c của chú Viên Dã, cái đấy  lắm.”
Tiểu Hải: “Cái đấy  lớn, em đeo  đầu thì hợp hơn.”
Sau đó hai bọn nhỏ   thấy Dương Hoè Mật.
Dương Hoè Mật  trở về một chuyến từ năm , năm nay đây là  đầu tiên hai  em  thấy cô .
Tiểu Hải: “Hôm nay   kết hôn, chúng    đánh , bà mau chạy nhanh tránh xa  .”
Tiểu Hà: “Kẻ thù.”
Sau đó  nhóc xoay  hô to: “Tới cướp cô dâu!”
Cậu nhóc  kêu một tiếng, đám  Thiếu Đầu, Trụ Tử, Tuệ Linh hô hào bảy tám đứa trẻ chạy , vẻ mặt đều đề phòng trừng mắt  Dương Hoè Mật.