Khương Vân cực kỳ vui mừng, đ.ấ.m  một cái: “Anh  nhiều thật đấy, em đói bụng , chúng  về nhà ăn cơm .”
Cô  tới tiếp đón mấy  Lý Minh Vệ, Triệu Kim Nghĩa và Trịnh Tất Thần: “Mọi   việc  bận rộn  còn đặc biệt chạy tới đây một chuyến, thật sự cảm ơn  .”
Lý Minh Vệ mỉm  : “Yên tâm,   đói bụng ba bữa cơm , nhất định sẽ ăn trở .”
Trịnh Tất Thần cũng  : “ nhất định sẽ chụp  một bức ảnh tiệc cưới say sưa cho đại đội trưởng Lý, đến lúc đó sẽ đăng lên báo của quân đội, ha ha.”
Triệu Kim Nghĩa: “Đại đội trưởng Lý  cần thể diện ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
Bây giờ trung đội trưởng Lý  là đại đội trưởng và  điều động về văn phòng văn chức của quân khu tỉnh.
Anh  và Viên Dã đều  đến quân khu tỉnh  cho trung đoàn trưởng Lã chán nản  thôi, vốn dĩ ông  còn cho rằng Tiểu Gia Cát của   tìm cho   một Triệu Tử Long,  nghĩ tới cuối cùng cả hai  đều cao chạy xa bay, quá mệt! Cũng may họ đều là nhân tài,  tới quân khu tỉnh  ông  cũng  nở mày nở mặt, cho nên nghĩ thế nào cũng cảm thấy  vui vẻ.
Tuy rằng ông   tới nhưng  để cho Lý Minh Vệ mang tới cho Viên Dã năm cân hạt dưa, hai cân rưỡi kẹo. Bởi vì  thứ mà ông  cho nên trong hôn lễ mới  thể rải kẹo cho  già trẻ nhỏ ăn.
Mấy ngày nay ở các lữ đoàn đều g.i.ế.c heo, lữ đoàn Hồng Phong cũng  ngoại lệ, ngoài  lữ đoàn nhà họ Trần cũng mang tặng thịt heo tới, Kinh Kỳ còn tặng hẳn mười cân đủ để cho bọn họ mở tiệc mời khách dùng.
Vì  trong tiệc cưới mới  một chậu lớn đồ ăn như huyết heo, xương heo, móng heo,… hơn nữa còn  cả miến cải trắng đậu hũ  hầm trong mấy nồi lớn, còn  cả một chậu rau hẹ trứng gà đủ để cho   ăn đến mức mặt mày hớn hở.
Khương Vân và Viên Dã cùng  kính rượu cha   ở ghế  trong đó cũng  cả ông Phúc  ở đó, mong rằng họ  sức khoẻ, sống lâu trăm tuổi và  một nhà bình an hạnh phúc.
Trong mắt cô hàm chứa nước mắt: “Cha, , về     cần  lo nghĩ cho con nữa, cả con và Viên Dã sẽ hiếu thuận với  .”
Viên Dã mỉm : “Cha, ,   yên tâm, con sẽ chăm sóc thật  cho Khương Vân và tụi nhỏ, con và Khương Vân sẽ cùng  hiếu thuận với  .”
Đinh Quế Mai là một bà già hiếu thắng như  nhưng lúc  cũng  nhịn  mà rơi nước mắt, nghẹn ngào  nín .
Khương Thịnh nhanh tay lấy khăn tay lau nước mắt cho Đinh Quế Mai  đó  lau cho chính : “Được, , !”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-283.html.]
Ông Phúc cũng  : “Trải qua mưa gió mới thấy  cầu vồng, cực khổ bây giờ  qua .”
Tiểu Hải, Tiểu Hà cùng một đám nhỏ cũng chen tới, ồn ào an ủi Đinh Quế Mai và Khương Thịnh.
Ông Phúc: “Bà ngoại ông ngoại là đang vui mừng.”
Tiểu Hà: “Cháu  mà, chảy nước mắt vì hạnh phúc.”
Cậu nhóc   đầu  Khương Vân và Tiểu Dã: “Mẹ, chú Viên Dã,  hai    chảy nước mắt vì hạnh phúc ạ?”
Khương Vân trở nên ngượng ngùng: “Mẹ đói ,  còn sức lực mà chảy nước mắt nữa, ăn thịt heo thôi.”
Chờ tới khi tổ chức tiệc cưới xong thì cũng  muộn.
Mặt trời đỏ rực treo về phía tây, tuyết rơi trắng xoá  nóc nhà mạ lên ánh vàng đỏ  cực kỳ thích hợp với tình hình  khí vui tươi.
Bạn bè   đều   về nhà, Đinh Quế Mai cùng   tạm biệt trở về lữ đoàn Hồng Tinh, chờ ba ngày  hai vợ chồng son sẽ trở về nhà thăm  .
Mà hai  Lý Minh Vệ và Triệu Kim Nghĩa  sắp xếp đến nhà ông Phúc và Trịnh Tất Thần  buổi tối.
 mà hiện tại còn  tới thời gian  ngủ, Lý Minh Vệ còn   rời ,   cảm thấy bây giờ cũng chỉ mới tám giờ nên vẫn  uống tiếp một chút, nhất quyết  chuốc say Viên Dã.
Tham gia tiệc cưới nháo lúc động phòng, nếu   cho chú rể uống say thì  nháo lúc động phòng ?
 thật  Viên Dã  sợ mà còn  vui vẻ cùng bọn họ uống rượu, Trịnh Tất Thần chống đỡ  nổi  đó đến Triệu Kim Nghĩa, mấy  Tống Chiêm Quốc và Tống Chiêm Kiệt  để đưa bọn họ qua chỗ ông Phúc .
Hai đứa nhỏ  thấy Lý Minh Vệ  thể uống  rượu như  nên thò qua đổi cho   một cái chén lớn, Tiểu Hà: “Bác Lý, bác dùng chén rượu nhỏ như   thú vị đúng ? Chén lớn uống mới ngon,   Võ Tòng ba chén   chịu nổi  , cháu thấy bác  uống  chín chén!”
Tiểu Hải sửa cho đúng: “Võ Tòng uống  mười tám chén.”
Lý Minh Vệ   ngà ngà say,   vẫn còn nhớ rõ cãi cọ: “Võ Tòng uống rượu gì? Đâu  giống với chúng  , độ rượu ông  uống  cao cũng chỉ tương đương với bia thôi.”