Làn da Khương Vân trắng nõn xinh , đôi mắt đào hoa như nước, nếu lúc dịu dàng   thì dáng vẻ bảy phần phong tình, ba phần yêu kiều.  nếu tỏ vẻ dữ dằn cũng chỉ là dáng vẻ mà thôi, khiến đối phương ý thức  tuân theo cô.
Đặc biệt đối với Viên Dã,  cảm thấy bản    thể tiếp tục duy trì hình dáng con mèo, hình dáng mèo biến thành ánh sáng phân tán  mất.
Khương Vân  mèo đen mở to hai mắt,  chút giật  thất thần, cô híp mắt, trong lòng cảm thấy vật nhỏ   chỗ kỳ quái.
Nếu như   gì khác lạ, nó  thể    để ý đến cô nhưng bây giờ  bày  dáng vẻ chịu huấn luyện ngoan ngoan  lời.
Khương Vân   chút sợ hãi nào, bởi vì cho tới bây giờ mèo đen  cho cô cảm giác  gì, cô  nước linh tuyền bên cạnh nên  trực giác tâm linh.
Cô còn đưa tay sờ đầu mèo đen: “Được , đừng sợ, chị chỉ đùa em chơi thôi. Ngủ .”
Viên Dã: ...
Thời gian Viên Dã  ở nhà, Khương Vân vẫn sinh hoạt như cũ.
Mỗi ngày cô đều dậy sớm nấu cơm,  đó đến vườn rau và nông trường nhỏ, giữa trưa thì cùng Lý Quế Chi và mấy  phụ nữ nấu cơm, buổi tối   trở về nhà.
Có ông Phúc dẫn theo hai đứa trẻ, giúp bọn họ kiểm tra bài tập, bọn nhỏ còn  một nhóm đồng bọn, mỗi ngày trôi qua  phong phú  vui vẻ, cô cũng  cần  quan tâm cái gì.
Năm ngoái lữ đoàn chuyển hơn hai mươi mẫu ruộng để trồng cải trắng, mùa xuân năm nay  mở rộng hơn ba mươi mẫu đất chuyển thành đất trồng rau, hai mươi mẫu  trang trại chăn nuôi.
Vốn dĩ Viên Dã  hẹn xong với cô,  cùng cô  thị trấn mời khách, kết quả năm nay phát sinh một  việc lớn, Viên Dã cùng với một nhóm sĩ quan  điều  thành phố chấp hành nhiệm vụ bí mật.
Mùng 2 tháng 11, dương lịch là ngày 12 tháng 12, ngày Đông Chí.
Tình hình căng thẳng và biến động ở thành phố  bước  giai đoạn lắng dịu, các thành phố lớn cũng đang tiến hành điều chỉnh mới và vùng nông thông  trở  yên bình như  đây.
Hoa màu  sớm thu hoạch  tất, trong ruộng chỉ còn trơ trọi đất đen hoặc là màu xanh của cánh đồng lúa mì, xã viên và lũ gia súc  sớm cùng hoa màu  thu hoạch cất   vụ thu đông.
Về   thể  làng sẽ phát hiện nông thôn vẫn náo nhiệt, tràn đầy khói lửa như .
Tiếng con bò gọi con nghé con, nhà ai  đứa trẻ hư  đang  đuổi theo đánh chửi, nhà ai trong sân bay  bay  mùi thơm đồ ăn mê …
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-291.html.]
Cẩn thận ngửi, mùi thơm thức ăn của mỗi nhà  giống ,  mùi thịt, mùi hương cá hố, còn  hương vị gà hầm, mà mê hoặc  nhất vẫn là mùi thơm của nhà Khương Vân bay  từ trong nhà.
Thức ăn của cô càng ngày càng khiến  khác thèm thuồng!
Màu vàng xanh lá của xe jeep chạy  đường làng, nhanh chóng thu hút sự chú ý của dám trẻ con, bọn nó nhao nhao hét lớn: “Đại sĩ quan trở về!”
Trịnh Tất Thần ghé   cửa sổ xe vội vàng   phía ngoài, hít mũi một cái, thật là thơm!
Cậu  với Viên Dã: “Viên Dã,   mệt ?”
Viên Dã: “Cậu mệt?”
Trịnh Tất Thần: “Đương nhiên mệt mỏi ,   ngủ  nghỉ một mạch  trở về,  đây cũng cũng là  ngủ  nghỉ  xe, có thể  mệt mỏi ?”
Viên Dã  , chân đạp phanh : “Đến nơi .”
Anh trực tiếp nhảy xuống xe, cũng  cầm đồ   về hướng nhà.
Trịnh Tất Thần vác máy ảnh của , lớn tiếng gọi : “Ê, trong xe  nhiều đồ như ,  mang  ?”
Viên Dã  kịp chờ đợi mà   bên trong cửa, nhanh chân  về phía , mắt  cần    trong nhà phát sinh biến hóa  lớn.
Chuồng gia súc   dọn dẹp sạch sẽ, gia súc đều nuôi dưỡng ở nông trường mới, nơi  biến thành sân  nhà. Trong sân ngoại trừ cửa lớn bên cạnh và hai phòng phía Nam, góc Tây Nam một nhà vệ sinh còn  đều  bỏ .
Vân Mộng Hạ Vũ
Trong sân  Khương Vân trồng đầy thực vật, lúc mùa hè sắc màu rực rỡ, rau quả xanh um, ghét cây ăn quả cũng sinh sôi vô cùng , lúc  tất cả tự nhiên đều khô héo, lụi tàn.
Anh tiến  trong nhà,  thấy trong phòng truyền đến tiếng   hân hoan, trong đó còn  âm thanh của radio.
Lúc  Khương Vân đang ở  giường lò  sủi cảo, bánh bao, cô  đầu  thoáng qua về hướng cửa gỗ linh ở giữa  khảm nạm pha lê, trông thấy bóng dáo cao lớn, vĩ đại đang  xuyên qua đình  về phía ,   khí thế thành thục,  tuấn, quân trang   bộc lộ sự cường tráng của cơ thể xen lẫn hương vị đàn ông vô cùng mê .
Cô lập tức ném sủi cảo trong tay nhanh chóng nhảy xuống giường: “Viên Dã  trở về!”
Đợi cô chạy đến nhà chính, Viên Dã  sải bước  ,  cô chỉ  mỗi tất  chạy đến đây, lập tức thuận tay vươn đến bế cô lên.