Khi   đến thôn, một chiếc xe jeep màu vàng xanh đột ngột phóng lên từ phía , bọn họ vội vàng né sang bên cạnh.
Xe jeep  đến bên cạnh, Tống Chiêm Kiệt lớn tiếng mà chào hỏi: "Viên Dã,  về  ?"
Viên Dã vẫy tay với bọn họ và hỏi Tống Chiêm Kiệt: "Vợ của  ở chỗ nào ?"
Tống Chiêm Kiệt chỉ  nơi nào đó của ngọn núi phía : "Cô   đến ruộng rau mà là đến  núi chiết cây ăn quả ."
Viên Dã  cảm ơn, liếc  Tống Chiêm Cương và Nguyễn Thi Tình, giống như  hai con muỗi,  mặt    cảm xúc d.a.o động nào, trực tiếp đạp chân ga  chạy .
Tống Chiêm Kiệt  bắt đầu hâm mộ Viên Dã,  đến cảm xúc dạt dào giống như đang  diễn văn cho lãnh đạo ,  cho Tống Chiêm Cương tức giận đến mức  thể chịu đựng  nữa, vội vàng mang theo đôi giày da và túi xách lớn, gọi Nguyễn Thi Tình và con gái về nhà.
Tên thô lỗ Tống Chiếm Kiệt  nhất định là cố ý!
Nhìn bóng lưng bọn họ lảo đảo rời , Tống Chiêm Kiệt  giễu cợt một tiếng: "Biểu diễn trò gì  !"
Đại đội trưởng trở  liếc  : "Được , đừng dát vàng lên mặt  nữa, nhanh  đến phía  để học chiết cây ăn quả ."
Mùa xuân năm nay, Khương Vân dẫn theo Tống Chiêm Kiệt cùng  đến trường đại học nông nghiệp ở tỉnh để bồi dưỡng thêm và sẽ   khi học  một  kiến thức và kỹ năng, kết quả là kỹ năng của Khương Vân nhà    tiến bộ một cách nhanh chóng.
Kỹ năng chiết cây ăn quả của cô là  một, so với những  mà đại đội trưởng  thì mạnh hơn  nhiều.
 Tống Chiêm Kiệt  bởi vì thời gian ngắn, hơn nữa nền tảng của kiến thức  vững, học cái gì cũng lơ mơ, cuối cùng thì đành   theo Khương Vân để học.
Bởi vì điều  mà   còn  đại đội trưởng đánh cho một trận,      ngoài mà  học tập, lãng phí đồ ăn và vé xe của lữ đoàn! Tống Chiêm Kiệt tựa như thấy oan ức,   tận mười ngày như thế, tham gia bao nhiêu khóa học và gặp bao qua bao nhiêu vị giáo viên như , ai  thể nhớ  chứ?
À, ngoại trừ cái loại biến thái như Khương Vân!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-298.html.]
Đại đội trưởng  đứa con trai  biểu lộ  cái loại biểu cảm    khổ như , trong ánh mắt của một  cha phát xít và vô lý như , tức khắc đạp qua một cú.
Tống Chiêm Kiệt chạy  như một con thỏ.
Khương Vân đang dẫn dắt một nhóm nam, nữ thanh niên  khéo tay, nhanh nhẹn chiết cây ăn quả.
Trên núi ở phía    ít bụi cây thuộc loại đó như cây gai, cây táo chua,... còn   ít loại cây tuy  lớn lắm nhưng sức sống vô cùng ngoan cường. Khương Vân chỉ  chiết một  cây phù hợp với kinh tế như cây phỉ, táo tàu vàng,... đều  khả năng.
Cô  ở  núi  thấy Viên Dã đang lái xe jeep đến đây thì vẫy tay với , tuy rằng cách đó  xa, nhưng cô tin rằng  sẽ  thấy.
Quả nhiên,  vươn tay trái  khỏi cửa kính và vẫy vẫy với cô.
Vân Mộng Hạ Vũ
Khi Khương Vân và Viên Dã gặp , cô để  hai Khương phụ trách việc dẫn dắt   tiếp tục chiết cây ăn quả, còn cô  xuống núi .
Mấy ngày nay Viên Dã   nhiệm vụ gì đều ở cùng với cô trong thôn,  buổi sáng  đến trụ sở quân khu để trao đổi một chút với cán bộ hậu cần thu mua ở bên đó, sẵn lòng cung cấp cho bọn họ những loại rau củ và trái cây tươi ngon nhất. Có bộ đội  hậu thuẫn nên căn cứ rau dưa của bọn họ sẽ   một  kẻ  dã tâm cố ý gây khó dễ.
Lúc xuống núi, Viên Dã  với Khương Vân rằng: "Cả nhà Tống Chiêm Cương   trở ."
Khương Vân  rộ lên: "Quay trở   lúc , hoặc là áo gấm về nhà, hoặc là hết sức xui xẻo."
Phong trào văn hóa  kết thúc, sẽ   nhiều  thành thị  ảnh hưởng, bây giờ đúng là giai đoạn cải cách,  thể tưởng tượng  . Tuy nhiên theo phán đoán của cô, đoán chừng là mặt xám mày tro mà trở về, cô cũng chẳng để ý đến.
Bản   đang  một cuộc sống xuôi gió xuôi nước*,   còn quan tâm đến tên đàn ông cặn bã trong quá khứ  gì nữa?
*顺水顺风: xuôi gió xuôi nước, là một thành ngữ TQ  nghĩa là may mắn, công việc suôn sẻ,  gặp trở ngại.
Từ lâu cô   thèm để ý đến Tống Chiêm Cương , Tống Chiêm Cương lúc  đang tràn đầy suy nghĩ về Khương Vân giờ như thế nào. Bây giờ   trở về nông thôn trong sự chán chường, Khương Vân cũng  là một ngôi  mới lấp lánh, nổi bật của lữ đoàn , đây là một loại đả kích và nhục nhã  thể kể xiết đối với  .