Hai  em  chút  hiểu, nhà  ăn còn  đủ còn đem  tặng  khác? Trong thôn   ai  !
Khương Vân sờ đầu của bọn chúng , ấm áp : "Đây chính là việc lớn,  nhờ các con ."
Theo cốt truyện ban đầu, thì   Khương Tinh Hải  quá lạnh lùng và m.á.u lạnh, Khương Tinh Hà  vô cùng hiền lành dễ  tổn thương.
Cô  thể quá mức bảo vệ , biện pháp  nhất là để cho bọn trẻ tự trải nghiệm. Tiếp xúc cùng với nhiều  khác , qua một ít việc từ thiện nhỏ để hiểu  bản tính thật sự của con , điều tích cực sẽ thúc đẩy bọn chúng, điều tiêu cực sẽ  cho bọn chúng trưởng thành, trở nên càng rõ ràng, thông suốt hơn.
Bằng cách  bọn chúng cũng  thể từ đó nhận  một phần dẫn dắt, để  đó phát triển tính cách riêng của .
"Cam đoan sẽ  thành nhiệm vụ!" Hai  em sảng khoái tiếp nhận nhiệm vụ.
Khương Vân   phòng  một chút, trong bình nhỏ đựng đầy trứng chim, chẳng qua cô   bán chúng.
Lúc  bán trứng chim cho công xã, một quả  ba, bốn xu, nếu  lên thành phố đầu cơ trục lợi mà bán trứng chim thì một quả  thể bán  bảy, tám xu, nhưng sẽ  nhân viên quản lý thị trường thành phố bắt , còn  đưa  thư giới thiệu  thành phố nữa,  phiền phức mà  nguy hiểm.
Mà bán cho thanh niên trí thức trong thôn thì cũng một quả năm xu, vả  sức mua vô cùng kém.
Hiện tại  mua  thịt và rau, nếu  bổ sung protein thì  dựa  trứng chim. Đó cũng là lý do Khương Vân   bán,cô để  để nhà ăn, cam đoan mỗi  một ngày  thể ăn  ít nhất một quả trứng.
Đối với cô mà ,  một bảo bối nghịch thiên như linh tuyền, kiếm tiền là việc sớm  muộn mà thôi.
Mà mỗi ngày  thể ăn ăn uống thoải mái mới là quan trọng nhất. Vào lúc ngày mùa đổi  thức ăn đa dạng đó chính là một niềm hạnh phúc lớn lao.
Cô  dặn dò hai  em đem cơm để  cho ông nội Phúc bỏ  nồi, đợi một lát nữa ông đến ăn.
Ông nội Phúc  vấn đề giấc ngủ, lúc nửa đêm luôn  giật  tỉnh giấc, vì ngủ  ngon nên sẽ thức dậy  sớm hoặc là  thể dậy   buổi sáng, vì thế nên thường xuyên bỏ bữa sáng.
Khương Vân dặn dò xong còn  đến lữ đoàn để  ,  đến cổng sân chăn nuôi chăn gia súc  mà  thấy Dương Kim Linh đang lưỡng lự ở đấy.
Cô cũng  quan tâm,    .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-53.html.]
Dương Kim Linh thấy cô, do dự một chút  vội vàng đuổi theo: "Mẹ Tiểu, Tiểu Hải ơi!"
Khương Vân  đầu   cô, thờ ơ : "Có việc gì?"
Nhìn thấy vẻ mặt lạnh nhạt  nhiệt tình của Khương Vân, Dương Kim Linh tức khắc nghẹn ngào   lên lời: ", ..."
Khương Vân: " còn   ,   ."
Nhìn thấy cô   , Dương Kim Linh khẩn trương cắn răng : ",  là vội đến nhận  với cô."
Khương Vân cũng   đầu , thản nhiên : "Chị nghĩ nhiều ,  sẽ  nổi giận vì một   chút liên quan đến  cả."
Ngày hôm  Vương Thúy Hoa sẽ đến để  một cách khiêm tốn, Khương Vân vốn là sẽ  tức giận, vì   tức giận vì một  thật sự  liên quan gì? Bây giờ đến bà Tống cô còn  giận thì sẽ còn tức giận với Dương Kim Linh ? Trải qua mấy đời   để tức giận,  đáng giá.
Tất nhiên,   liên quan gì cũng ,  đáng để cô giao thiệp với họ.
Nhìn bóng lưng yểu điệu của Khương Vân quẹo  ngõ nhỏ, Dương Kim Linh  ở đấy khó chịu như    tát một cái tát.
Vân Mộng Hạ Vũ
Chị  cảm thấy Khương Vân cố ý  cho cô  lúng túng, tức khắc chị  thấy vô cùng uất ức.
Chị  bước đến cửa nhà  dừng , nhận  một vấn đề: chị    thành công nhận  sự tha thứ của Khương Vân.
Như thế thì,  chồng chị  sẽ  cho cô tăn trứng chim!!!
Hai con gà mà Khương Vân nuôi , bây giờ  chăm chỉ đẻ trứng, chị  vô cùng  ăn nhiều thêm mấy quả.
  chồng : "Phải  cảm ơn và    đối xử  với . Chuyện con gà và quả trứng chim  con   ? Con còn  mặt mũi mà ăn nó? Trừ khi Khương Vân tha thứ cho con,  lẽ con sẽ   ăn mấy quả trứng  nữa,  thấy thẹn  con"
Không những thế, ngay cả việc năm ngày cho chị  một quả trứng lúc đầu cũng ngừng !
Bây giờ chị    trứng để mà ăn, bởi vì  chồng  thai nhi   định thì  cần thiết  ăn trứng chim nữa.
Huhuhu... Số chị  khổ quá.