Lúc  Tống Chiêm Cương  chạy tới  bậy, quả thực  chọc tới tâm của bí thư Tống cùng  !
Tống Chiêm Cương luôn khẳng định trong phòng Khương Vân che giấu đàn ông,  để bí thư Tống dẫn    lục soát.
Bí thư Tống lạnh mặt, trầm giọng : “Tống Chiêm Cương, mặc kệ Khương Vân   đàn ông khác   thì chuyện  cũng   quan hệ gì với , ai cũng   tư cách đến nhà cô  lục soát!”
Ông Phúc châm chọc : “Chẳng lẽ ly hôn thì    mối quan hệ khác, vẫn còn ôm tâm tư quản  khác. Khương Vân và   ly hôn, bọn nhỏ cũng đoạn tuyệt quan hệ với ,  còn  nửa điểm liên quan. Nếu  còn dây dưa nữa thì đừng trách   khách khí!”
Tiểu Hà lập tức ôm cánh tay của bí thư Tống: “Ông ơi, cháu  tố cáo Tống Chiêm Cương dây dưa với cháu và Tiểu Hải, còn  để tụi cháu chơi cùng cái đứa con gái đen  của ông , tụi cháu   cùng nó chơi !”
Tống Chiêm Cương thấy bọn họ luôn miệng  giúp cho Khương Vân,  lạnh liên tục: “Được,  lắm.”
Anh   xoay  rời khỏi nhưng  ông Phúc và Trịnh Tất Thần ngăn ,  để   xin  Khương Vân, mặc kệ    gì cũng  quan tâm, hơn nữa bí thư Tống cũng sẽ  giúp  .
Cuối cùng   biện pháp khác,   chỉ đành miễn cưỡng xin .
Khương Vân lạnh lùng : “Sau  đừng   tới nhà của , càng đừng tùy tiện tiếp cận Tiểu Hải và Tiểu Hà.”
Vân Mộng Hạ Vũ
Tống Chiêm Cương bỏ  một câu “ hiếm lạ ”  xoay  rời .
Tiểu Hải cầm một khối đất lên hướng về phía  lưng của   ném qua,   đập trúng đầu, trải thêm một lớp đất lên cái đầu bóng nhẵn của  ,  thể phớt lờ .
Tống Chiêm Cương thở phì phò trở về nhà, chỉ thấy Nguyễn Thi Tình đang dẫn con gái  chờ ở cửa, vội vã bước nhanh qua tìm kiếm sự vui vẻ.
Nguyễn Thi Tình  cả    bụi đất chật vật lập tức  cho   đến gần đứa nhỏ, nhẹ giọng : “Chiêm Cương,    thế?”
Tống Chiêm Cương tức giận: “Có thể  , cũng do  đàn bà đanh đá với gã đàn ông của cô !” Anh  hiện tại    đến chuyện của bọn họ: “Thi Tình,   em  bụng, nhưng bọn trẻ   cô  xúi giục xem  như kẻ thù, chúng  đừng để ý tới bọn nhóc đó nữa.”
Nguyễn Thi Tình , vẻ mặt dịu dàng như nước giúp   phủi một chút đất  đầu xuống.
Cô  hạ giọng  nhỏ nhẹ: “Anh  ,  nổi giận như . Anh cãi  với cô  ? Anh càng như  chẳng  sẽ đúng như ý  của cô  ? Cha  và cô  ở trong thôn ngẩng đầu  gặp  cúi đầu thấy , đối cứng với kẻ thù như   , đối với chúng  cũng   lợi.”
Cô  nhíu mày trầm ngâm: “Một lát nữa em sẽ dẫn theo Nhã Lệ tới để xin  cô …”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-72.html.]
“Thi Tình!” Tống Chiêm Cương nắm thật c.h.ặ.t t.a.y cô , đau lòng : “Tại  em   bụng như , em   xin ? Đó   là đưa tới cửa để cho cô  nhục mạ ? Quên , chờ vài ngày nữa   tiếp.”
Anh  đặt tay lên lưng đối phương, thấp giọng : “Em   con trai, chúng  sẽ sinh một đứa, cần gì  lấy của cô .”
Nguyễn Thi Tinh rũ mắt,  nhạt, dịu dàng : “Được.”
Tống Chiêm Cương  nghĩ tới  đàn ông tuấn mỹ dị thường , nhịn    hỏi bà Tống đó là ai.
Bà Tống khoát tay: “Không  khả năng,   cô  chằm chằm, ngoại trừ thanh niên trí thức Trịnh , Viên Anh Phúc và bí thư tới nhà cô , còn     đàn ông trẻ tuổi.”
Tống Chiêm Cương  dấu miêu tả một chút, bà Tống đều    khả năng.
Nguyễn Thi Tình quan tâm nhẹ giọng : “Chiêm Cương,     hoa mắt ?”
Tống Chiêm Cương chống  ánh mắt như  như  của cô , bỗng nhiên ý thức  bản  quá quan tâm tới Khương Vân, lập tức đổi giọng: “Không chừng là   hoa mắt.”
Bị Tống Chiêm Cương  loạn, bí thư Tống  suy nghĩ kì quái. Tuy rằng Khương Vân sống như , nhưng bởi vì ông Phúc thường xuyên tới thăm, nên nhà Khương Vân thế nào thì ông là  rõ nhất.
Nếu Tống Chiêm Cương   tới Trịnh Tất Thần, ông còn  thể suy nghĩ một chút khả năng qua  giữa bọn họ, đằng   Trịnh Tất Thần cùng Khương Vấn giấu đàn ông trong phòng, thì quả thực đang  mê sảng.
Ông thoải mái  với Khương Vân vài câu: “Nào về bác sẽ mắng  , cháu đừng tức giận.”
Khương Vân  : “Cháu   tức giận, cuộc sống chúng cháu ngày càng ,  gì  thời gian rảnh rỗi quan tâm đến con ch.ó   tức giận  ,    là tự  khổ  ?”
Cô  ,   lập tức  rộ lên.
Trịnh Tất Thần   chút ngượng ngùng,  thích Khương Vân nhưng   biểu hiện , kết quả lúc nãy  Tống Chiêm Cương  như ,   giống như đang  ý đồ .
Khương Vân  thèm để ý cuộc náo loạn  , cái loại Tống Chiêm Cương cặn bã  còn tự tạo  một  đàn ông,   đến hiện tại  Trịnh Tất Thần.
Cô thấy trời gần trưa nên chuẩn   về   cơm.
Trịnh Tất Thần  tới lữ đoàn để nhận đồ do cha  gửi tới, ông Phúc và bọn trẻ cùng  về nhà .