Nguyễn Thi Tình vội : "Không  chuyện gì, chỉ là ở  đường  thấy  hai câu mà thôi. Cô   thích em và con gái là bình thường,   gì để tức giận."
Tống Chiêm Cương   chịu bỏ qua: "Sao mà  tức giận ? Cô  cũng quá đáng, rõ ràng là  lăng mạ em và Nhã Lệ."
Anh  nghĩ đến Khương Vân  khi ly hôn  tiều tụy sa sút tinh thần như  dự đoán, càng   nghèo khổ chán nản, ngược   ăn  uống còn kiếm  càng nhiều điểm công, nhân duyên  đến  chịu nổi, thậm chí còn cùng với Trịnh Tất Thần,   em em với  đàn ông khác,   lập tức vô cùng khó chịu.
Hơn nữa lúc cô  thấy      sắc mặt , giống như  phụ nữ   cầu xin   yêu   cô !
Rõ ràng là cô   trả thù, cố ý   khó chịu,  sẽ sợ ?
Nguyễn Thi Tình vội vàng an ủi   vài câu, bảo    cần phảo kích động: "Chúng   cần  tức giận với   liên quan. Em   mang con  thành phố, cũng là nghĩ suy cho cùng họ cũng là con trai của . Nuôi con   cha dạy, ngộ nhỡ   tiền đồ chúng  ,  chẳng  là sẽ hận  ? Chúng  mang  thành phố giáo dục thật , tiền đồ chúng  ,   thể hiếu thuận  cùng cha , cũng  thể yêu thương Nhã Lệ, đều là chuyện . Ai  sẽ như ,  thì bỏ , chỉ  thể mặc cho chúng ở nông thôn lăn lộn sống   tương lai."
Tống Chiêm Cương cũng  kiêng dè, trực tiếp cầm tay cô ,  với bà Tống: "Mẹ,  xem Thi Tình  bụng rộng lượng bao nhiêu, thật sự là khác một trời một vực. Chờ chúng  ở trong thành phố đều  thỏa , Thi Tình sinh con trai,  cùng cha  thành phố giúp đỡ trông nom cháu trai."
Trước     thẳng cũng   hai đứa con trai , lúc   hào hứng bừng bừng thảo luận để bà Tống  chăm cháu trai.
Bà Tống cũng vui mừng, luôn miệng  .
Cả nhà đang vui vẻ, bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa,  đó thanh âm lạnh lùng của Khương Vân truyền đến: "Tống Chiêm Cương, ly hôn xong là đoạn tuyệt quan hệ cha con,      hổ mà đến lữ đoàn hủy bỏ công văn? Anh đang  ý  xa gì đây hả?"
Nghe  bà Tống lập tức nhặt cây cán bột: "Con vợ vô liêm sỉ, xem   tha cho cô  như thế nào."
Tống Chiêm Cương đoạt lấy chày cán bột của bà Tống, tức giận : "Con  dạy dỗ cô !"
Nguyễn Thi Tình vội vàng kéo  , khuyên  : "Chiêm Cương,  tới   thiện. Anh đàng hoàng   nên náo loạn, tránh cho các hàng xóm cán bộ chê , về  càng  thiên vị giúp cô . Cha  chú nhỏ còn ở nông thôn, đối với bọn họ mà  sẽ  ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-80.html.]
Tống Chiêm Cương   cô , nhưng Khương Vân bên ngoài    cho   đường sống yên .
Cô hét lên: "  ,     hổ quá  đấy, lúc  ly hôn  cùng  phụ nữ khác thông đồng ngoại tình, sinh  một đứa con gái, bây giờ   ý đồ với con trai !"
Dựa theo nội dung vở kịch ban đầu,   bạch nguyệt quang và Tống Chiêm Cương vẫn   con, cho nên   cực kỳ cưng chiều Tống Nhã Lệ, nhưng cũng vô cùng tiếc nuối   con trai.
Điều   rõ  khi bạch nguyệt quang sinh  Tống Nhã Lệ, căn bản là  thể sinh thêm  nữa.
Cô vốn   để ý tới bạch nguyệt quang, hiện tại đến tính toán con trai của cô, cô  xé một tầng da xuống!
Không thể để cho họ sống !
Lần  Tống Chiêm Cương cũng  thể nhịn  nữa,   và bà Tống lao , thấy Khương Vân mang theo một đám  chặn ở cửa ngõ, đang chỉ chỉ trỏ trỏ  chuyện phiếm.
Trương Ái Anh xì một tiếng khinh miệt,  với Vương Thúy Hoa: "Mẹ,   xem, thật sự   phụ nữ    hổ như  ạ, thông đồng với  đàn ông của  khác,  tính kế con trai  ."
Cô   sỉ nhục Nguyễn Thi Tình, mắt Tống Chiêm Cương lập tức đỏ lên. Thi Tình là  phụ nữ  như , các   nhẫn tâm bôi nhọ cô , các  đám khốn khiếp  tim  phổi giở trò!
Anh  lên  một bước, giơ tay lên  tát Khương Vân,   Tống Chiêm Quân nắm  cổ tay.
Vân Mộng Hạ Vũ
Dáng dấp Tống Chiêm Quân to lớn, tướng mạo cũng hung dữ, sức lực lớn hơn so với Tống Chiêm Cương.
"Tống Chiêm Cương,  chuyện   động thủ,  đánh   cũng  chiếm  lợi!"
Một tay   vung Tống Chiêm Cương lên cửa.
Tống Chiêm Cương  vung đến mức kiểu tóc đều rối loạn, kính mắt cũng lệch  mũi, tức giận đến mức khuôn mặt đều xanh.