Tống Chiêm Cương  chắc như đinh đóng cột để thể hiện lòng thành: "Dù   nữa  cũng  thèm hai thằng con trai , đừng hòng bắt chẹt , chúng   Nhã Lệ ,   cũng sẽ  con của chúng ."
Sau  họ tính  cái gì chăng nữa, đối với Khương Vân mà , chỉ cần họ  tính kế Tiểu Hải với Tiều Hà nữa là .
Khương Vân ôm con mèo đen về nhà, từ từ nảy  một kế hoạch.
Cô vốn tưởng rằng ly hôn là xong ,  ai dính líu với ai nữa, nhưng xem  hạng  như Tống Chiêm Cương thật sự   điểm mấu chốt,    chịu tuân thủ theo thỏa thuận.
Để đề phòng chuyện chẳng may, cô  chuẩn   mới .
Hai đứa nhỏ  lời,   theo  đến nhà họ Tống,  thấy  ôm mèo đen về, hai đứa nhóc nhào đến hoan hô: "Mẹ ơi, chúng  thắng ?"
Khương Vân  đặt con mèo đen xuống đất  : "Mẹ   rõ ràng với bọn họ,   chúng   liên quan gì đến bọn họ nữa, đừng  hòng mà đưa hai đứa con    hết."
Tiêu Hải cau mày tức giận : "Ông   mà  mơ! Có c.h.ế.t con cũng sẽ   với ông  !"
Tiều Hà cũng nắm chặt tay: " thế! Cho dù nhà ông   em gái con cũng  thèm nhé!"
Khương Vân xoa xoa đầu của bọn họ,  : "Về nhà nấu cơm thôi."
Thời gian ban ngày ngày càng kéo dài, ăn xong cơm tối mà trời vẫn sáng trưng.
Ông Phúc đan chiếu, Trịnh Tất Thần cũng  . Cậu dùng gậy gỗ đập củi cây bông do Khương Vân ngâm và vỏ của cây sợi gai  khi  cắt  đem ngâm gỡ vỏ,  đó  xé thành sợi mỏng, như thế    thể bệt thành dây thừng để buộc mành rơm.
Khương Vân ôm từng bó nhỏ cỏ lúa mì khô mà gia súc  thích ăn xếp ở sân gia súc, dùng dây rơm ẩm buộc , đống rơm cứ thế từ từ thành hình, dùng để che mưa cho đống cỏ khô.
Sau màu xuân sẽ mưa nhiều hơn, nếu   công cụ che mưa, cỏ khô sẽ  ướt hết.
Khương Vân hỏi Trịnh Tất Thần ở tỉnh lị  mấy loại báo  tạp chí gì .
Trịnh Tất Thần  : "Nếu cô hỏi  khác, họ  thể  , nhưng hỏi  thì trúng . Chốc về  sẽ nhờ  nhà gửi cho cô vài tập sách báo cũ cho cô coi thử."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-83.html.]
Cha   đều là giảng viên đại học, nên cho dù mua  đặt loại sách báo  đều vô cùng tiện.
Khương Vân nở nụ : "Trí thức Trịnh ,   nghĩ tới  bài ?"
Cô  rằng tài văn chương của Trịnh Tất Thần  , khi mới về nông thôn,  từng   nhiều thơ và văn xuôi, nhưng  đó    nữa.
Trịnh Tất Thần  hổ gãi đầu : "Cái đó…   cứ gửi là  chọn ,  khó để  xuất bản."
Tuy giờ  ngoài mặt thì tác giả như  chèn ép, nhưng mà tiền nhuận bút của tác giả  cao, tiền lương  tiền nhuận bút của mấy tác giả nổi tiếng còn cao hơn cả cán bộ lớn.
Hơn nữa, việc nhận bản thảo cũng độc quyền trong tay một nhóm ,  mới  nghề khó mà thành công, cần   bản thảo  hoặc đường lót mới .
Vân Mộng Hạ Vũ
Khương Vân : " nghĩ trí thức Trịnh  thể thử xem. Về quê nhiều năm như , từ sự do dự mê mang ban đầu đến niềm tin vững chắc và tình yêu lao động,  thật sự dấn   con đường xây dựng nông thôn  ,  thể   cảm nghĩ gì. Mà những cảm nghĩ  cũng chính là những tư liệu vô cùng quý giá cho  đó. "
Trịnh Tất Thần  cô  đến tim đập thùm thụp, suy nghĩ  dâng trào, chỉ là… nhiều năm như   vẫn  thấy hi vọng,  cũng bắt đầu d.a.o động .
Khương Vân  chuyện phiếm với  một hồi,  ảnh hưởng đến tư tưởng và tiêu chuẩn của ,   thể đề cập tới chính trị,  thể phàn nàn về những lệch lạc của xã hội,  chỉ cần  về tình cảm chung của nhân loại mà thôi.
Vì chính trị  đổi qua những thời kì khác , nhưng tình cảm là vĩnh cữu!
"Trí thức Trịnh ,  tin  sẽ trở thành một nhà văn lớn!"
Trịnh Tất Thần hai mắt sáng ngời, nhưng   chút ngại ngùng : " sẽ thử xem ."
Vào thời điểm , nếu một  bình thường  rằng    trở thành một nhà văn lớn,   khác  thấy sẽ  dè bỉu ngay. Mọi  đều cày ruộng trồng lương thực, ai nấy đều bán mặt cho đất bán lưng cho trời,  thế mà    nhà văn hóa?
 chắc rằng lời cổ vũ của Khương Vân  thực sự khiến cho Trịnh Tất Thần  âm thầm thử xem .
Ông Phúc  : "Tiểu Trịnh  thể thử xem, tương lai  thể giao   báo tuyên truyền cho lữ đoàn."
Trước đây, báo tuyên truyền của lữ đoàn  là giải  việc chung, khô khan khó nuốt, chẳng hề để ý gì đến văn phong cả, chỉ  nhiêu đó là xong xuôi.
Nếu ai đó  thể biến nó trở nên hấp dẫn lý thú, đương nhiên là chuyện  .