Kinh Trạch Diễm mở to mắt: "Một trăm phần trăm? Không thể nào!"
Trước đây, bọn họ chọn lọc kỹ càng, cũng chỉ  thể đảm bảo tỷ lệ nảy mầm tầm tám mươi phần trăm.
Tống Trường Thuận lạnh lùng : "Những cây ngô xuân với cây bông trồng mấy ngày   nảy mầm cả , mấy  ngày thường  chịu  xem, rõ ràng là  hề quan tâm đến việc sản xuất của lữ đoàn! Năm nay cây giống nảy mầm một trăm phần trăm,  cần trồng ."
Cậu  gật đầu với Khương Vân  : "Trồng xong vụ , nhà ươm hết chuyện cho cô , cô  coi ruộng hành lá là ."
Đây là kỳ nghỉ để cô dành thời gian cho riêng .
Khương Vân mừng thầm vì cô  nghỉ phép  lương đó!!
Vân Mộng Hạ Vũ
Kinh Trạch Diễm và những  khác đều  tin, cả đám  dồn dập chạy  ruộng bông thì  thấy nguyên một dãy cọng mầm xí xi, mềm mại mà cứng cáp, mỗi cọng mầm đều đung đưa trong gió xuân thể hiện cảm giác tồn tại của nó.
Bọn họ tìm kiếm một  rộng lớn, quả thật một chỗ hai cây,   chỗ nào thiếu!!!
Khương Vân  thử nghiệm ruộng.
Hôm nay hành hoa  lớn, để  khiến  khác nghi ngờ, cô cũng  pha quá nhiều nước linh tuyền, hành hoa  phát triển nhanh  , đương nhiên mùi vị sẽ ngon hơn  nhiều.
Từ khi  ruộng hành hoa , đại đội trưởng  thấy Khương Vân là hai mắt liền sáng lên, mỗi ngày đều   qua kiểm tra một , dặn dò Khương Vân cho phân nhiều hơn.
Đại đội trưởng: "Nếu trồng hành , về  chúng  trồng mười mẫu đất gửi  thành phố,  thể đổi bao nhiêu vé vải thì đổi bấy nhiêu."
Khương Vân : "Đội trưởng đừng lo lắng, chỉ cần cấp  , chúng  đều  thể trồng."
Đại đội trưởng gật đầu,   bộ một vòng  rút  hai cây hành để chấm với xì dầu hồi trưa cho đỡ thèm, nhưng nghĩ  hai cây hành   thể sẽ là bốn cây hành, gộp  cũng  một bó to, ông ăn chắc chắn năm  sẽ  trồng   ít đây.
Ông nuốt nước miếng, nhẫn , chắp tay  lưng  dứt khoát bỏ .
Khương Vân hét lên: "Đội trưởng, nếu  ăn thì để cha  nhổ của nhà  nhé."
Nghe xong, đại đội trưởng vui vẻ  về tìm ông nội Phúc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-me-ruot-nam-chinh/chuong-86.html.]
Bí thư Tống thấy đại đội trưởng  tới liền chào hỏi: "Cậu tới phân xử , tâm tư của ông già   càng ngày càng thiên vị  ?"
Đại đội trưởng cầm bình  lớn rẻ tiền  bàn tu ừng ựng một , liếc  bọn họ: "Chuyện gì, kể   một chút."
Bí thư Tống chỉ  xấp vé vải  bàn: "Tổng cộng là ba mét, ông  lấy một nửa,   sẽ may quần áo cho con gái và cháu trai.  chỉ chờ phần thưởng  thôi, để   thể mua vải may quần áo mới."
Ông Phúc vô cảm cũng   chút  hổ nào: "Nếu   con gái thì  thiên vị ?"
Đại đội trưởng ho khan  bí thư Tống: "Anh ăn mặc   ? Cần đồ mới  gì ? Anh là bí thư nên  vất vả đơn giản. Anh  là  họp ở xã, mà   ăn mặc đồ mới. Chẳng    sẽ cảm thấy lữ đoàn của chúng  quá giàu    phân chia các nhiệm vụ lương thực ?"
Bí thư Tống: " mỗi   họp đều  mặc đồ vá, cái    lừa dối."
Đại đội trưởng: "Dù ,  nghĩ phụ nữ và trẻ em mặc quần áo mới sẽ trông  hơn. Chúng  đều là những ông già, mặc đồ mới để  gì? Đừng  là  đang nghĩ đến ai nên  ăn mặc  đó nhé?"
Bí thư Tống bày  dáng vẻ bận bịu  xử lý  chuyện: "Đừng  nhảm,  , cho cho cho, đồng chí Khương Vân trồng cây giống  , tỷ lệ nảy mầm là 100%, cô  nên  thưởng!"
Rồi ông hướng về phía ông Phúc  : "Hết   đến  khác đầu thiên vị,   mà  vé  hơn,  sẽ giữ nó cho con gái của bác."
Ông Phúc gật đầu: "Thế còn tạm , nhưng đây là phần thưởng cho việc nuôi trồng cây , cũng    cố chấp yêu cầu, nhưng từ  tới giờ  đều  theo quy tắc,  việc công, nhưng  bao giờ lợi dụng nó!"
Bí thư Tống: " , là  lợi dụng. Là  sống c.h.ế.t  cho, bác mau cất nó ."
Ông Phúc vui vẻ cất nó : "Con gái suốt ngày mặc đồ màu tro,  còn  miếng vá. Con gái trẻ mà xập xệ như  thì   chút nào."
Nếu là  một nhà, con gái của họ,  như thế nào cũng  quá đáng.
Sau bữa trưa, buổi chiều Khương Vân   , vì  cô  cùng các con trai  nhặt củi  núi, tìm một  loại rau rừng và gốc cây.
Hai đứa nhỏ nhảy cẫng lên vì sung sướng: "Oa,  dẫn chúng   chơi."
Mặc dù    nhưng đối với hai đứa nhỏ,  cùng    ngoài chính là  chơi.
Thấy bọn họ vui như , Khương Vân cũng vui, còn mang thêm ba cái bánh kếp để buổi trưa đỡ đói cho mấy  em.
Trẻ con hiếu động, tiêu hóa nhanh, cần bổ sung nhiều calo hơn nhưng bụng  nhỏ, trẻ con đang tuổi lớn ngày ba bữa  thể chống  cơn đói  một ngày dài.