XUYÊN THÀNH MỸ NHÂN "LEO TƯỜNG" CỦA THÁI TỬ - 6

Cập nhật lúc: 2024-05-17 04:11:47
Lượt xem: 2,013

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/7plAJeJWjI

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

“Điện hạ, hôm nay còn Tuyết Sơn Mai và Như Ý Quyển.”

Tề Mang vén rèm lên xe, vội vàng kéo .

“Ừm.”

“Có ai khi dễ ngài ?”

Tề Mang xuống, xong câu lông mày nhướn lên, ngạc nhiên , “Sao hỏi ?”

“Nếu thì ngài vui?” Ta kinh ngạc, “Không lẽ ngài lòng, lạnh nhạt với con ?! Đồ nam nhân tệ hại cặn bã.”

Tề Mang biểu cảm, thậm chí bảo im miệng.

“Ngươi vui vì điều gì?”

“Ăn cơm a!” Ta nhét một miếng bánh miệng, “Ngài đến ăn cơm còn vui, thì mà vui ?”

Hắn gì, một lúc , đưa tay nhẹ nhàng lau vết thức ăn bên mép . Ngón tay lúc nào cũng lành lạnh, như chuỗi hạt bồ đề đeo cổ tay, lướt qua gò má .

Khi đang hoảng loạn, thì nghiêm túc :

“Tần Tuế, mỗi ngày ngươi đều mang những món thích ăn đến, mắng ngươi là từ bi lắm .”

“……”

20

Đến cuối tháng Bảy, thời tiết nóng đến mức ai cũng chỉ trong phòng điều hòa. thời xưa điều hòa, chỉ thể co giường, bên cạnh là những chậu đá và quạt mát, trông giống như một tô mì ngâm đến trương phình, lười biếng chẳng động đậy.

“Ngươi ch//ết ?” Tiếng chuông gió ở cửa kêu leng keng, bực bội lườm đến, “Ngài mới ch//ết.”

Tề Mang vẻ ngạc nhiên, tán thưởng: “Hôm nay là Tết ? Nói chuyện dễ thế.”

Ta tức giận đảo mắt.

Trên bàn cạnh giường là một bát đá bào tỳ nữ mang tới, trong suốt, thôi ăn. Ta quyết định ăn một miếng đá bào để đổi tâm trạng, mới vươn tay, bát đá bào lấy mất.

“Ngài bệnh , Tề Mang?” Không thể chịu nổi nữa, lật dậy, “Đừng lấy của !”

Tề Mang mặt biểu cảm tựa cạnh giường, tay nghiêng , bát đá bào rơi thẳng xuống. Ta theo phản xạ chìa tay đón, bát đá rơi trúng, đau quá, vội vàng rụt tay .

“Tề Mang,” kinh ngạc sự keo kiệt của , xoa cổ tay chất vấn, “Sao ngài cho hài tử ngài ăn đá bào chứ?!”

“Ừ,” một lúc lâu bất ngờ cúi xuống gần, lạnh lùng , “Ta , nên hãy sớm biến .”

“……”

“Hiểu , Tần tiểu thư?”

“……”

Xin

Thế nhưng,

Cái cảm giác quen thuộc, sự mở đầu của một câu chuyện ngược tâm đang ùa đến, khỏi quá mạnh mẽ chứ?

Ta chợt linh cảm xuống chiếc vòng bạc cổ tay. 

Đã đen!

Đá bào độc!

Sau một hồi trầm mặc, Tề Mang cũng về hướng đang .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-leo-tuong-cua-thai-tu/6.html.]

“……”

“……”

“Điện hạ, ngài là cha .”

“Câm miệng!”

21

Ta úp mặt xuống cửa sổ, chủ ý cụ thể, chỉ đang lảng vảng cuốn sách, ngẫm nghĩ về những chuyện vụn vặt. Đột nhiên, thấy Tề Mang qua từ xa. Chưa kịp vẫy tay chào, nhanh chóng bước , chỉ để một hình bóng cứng nhắc cho .

thể nhớ sự việc đó…

“Điện hạ, sẽ rời xa ngài .” Ta nắm chặt lấy góc áo của , “Ta , vì ngài là Thái tử, nên nhiều kẻ hại ngài và những xung quanh. Sẽ nhiều hơn một bát đá bào như xuất hiện trong tương lai, nhưng sẽ sợ.”

“Dê quỳ sữa, quạ trả , là ân.” Ta ngẩng đầu, một cách nghiêm túc, “Mà quân tử c.h.ế.t tri kỷ, là nghĩa.”

“Nữ nhân chỉ thêu kim, đan lưới, cũng khác gì nam nhân. Nữ nhân cũng thể cầm kiếm và b.ắ.n s.ú.n.g cho tri kỷ của . Từ 'nghĩa' , cũng thể là lý do chúng sẵn lòng hy sinh tất cả.”

Hắn im lặng, hồi lâu cũng lên tiếng nữa.

Cửa sổ vẫn mở, một cơn gió nhẹ thổi qua, như là thổi bay những suy tư, vội vàng bỏ chạy, đầu .

Ôi, nam nhân thật là mỏng manh yếu đuối.

Ta tiếp tục đặt sách về, câu chuyện tình yêu ngọt ngào giữa vương tử Nam Tương và tiểu công chúa.

Uầy, vẫn thích đu couple quá!

🍊 Quéo còm các bác ghé nhà Xoăn 🤗 🍊 🤟
🍊 Nếu được, các bác đọc xong cho Xoăn xin vài dòng ”còm” review nhé ạ 🫶
🍊 Follow Fanpage FB "Xoăn dịch truyện" để nhận thông tin lên truyện nhà Xoăn nhé ạ ^^

22

Tin đồn đột ngột lan truyền mạnh mẽ, như một cơn sóng lớn cuốn trôi thứ.

"Thái tử con của Tiên hoàng hậu" - tiếng trở nên ngày càng vang vọng và vang đến tai , đúng thời điểm hoàng thượng đang đau ốm. Ai tin đồn , cần cũng rõ.

Ta dựa cửa sổ của quán , cầm chặt nỏ thun, nhắm một xa với cái đầu thấy ghét bỏ.

"Ôi c.h.ế.t tiệt!" Tiếng la hét từ phố vọng lên:, "Ai dám đ.á.n.h đầu Thế tử gia ?!!"

Ta tiến , tươi và lắc đầu cung.

Ban đầu, hôm nay đến quán chỉ để thảo luận với Tần Linh Nguyệt về việc hợp tác đại sự, nhưng ngờ một phần thưởng mong đợi như thế

"Chính ngươi đó! Chờ ngươi đấy!"

"Đừng mà gọi suốt ngày 'gia gia' gì đó, tưởng ngươi tuyệt tự, hắp nơi tìm hậu duệ."

"Ngươi!"

Tiếng la hét của Tề Nham vang lên khi lao trong quán , nhưng một chút sợ hãi. Thậm chí, còn nhấc ly lên và uống một ngụm như gì xảy .

"Ngươi con tiện nhân ! Ngươi..." Tề Nham bước thấy hai khác trong phòng,

Tần Linh Nguyệt - cháu gái của Thịnh tướng quân, cũng là một nữ nhân tàn nhẫn nổi tiếng ở Kinh thành, tài năng và đầy mưu mô.

Lục Hoàng tử - chiến thần từng xông pha nhiều chiến trường, mang đầy khí thế sát phạt đáng sợ.

Ở giữa là,

Tần Tuế - một kẻ gì ngoài ôm đùi Thái tử!

"Ngươi, Ngươi..." Ta mắt, "Ngươi gì mà ngươi! Ta cho ngươi , thằng nhãi con, nếu dám bậy về Thái tử điện hạ của chúng nữa, tới  sẽ chỉ là đ.á.n.h đầu ngươi nữa !"

"Ngươi dám bất kính với bản Thái tử?!"

"Không, , là bất kính," lạnh một tiếng, "Lão nương chính là đang mắng ngươi đó." 

Loading...