Tình huống lúc khẩn cấp, chỉ trị liệu qua loa, chờ hành động đuổi bắt đó kết thúc, bệnh viện, bác sĩ cho , thể thể sinh dục.
Lúc chỉ ngây ngốc chớp mắt một cái, nhanh thèm để ý.
Chuyện treo ở trái tim nữa, là bắt đầu từ khi nào?
Trong lúc hoảng hốt, hình như là từ khi rời khỏi huyện Tử Trần.
Tim Thẩm Trình còn phập phồng đập ngừng, bởi vì hồi ức , dần bình xuống.
Anh đang hoảng loạn cái gì?
Suy nghĩ cái gì?
Từ lúc bắt đầu bọn họ khả năng.
Giọng của bình tĩnh mà tự thuật nguyên nhân thương, bởi vì quá trình cơ mật, tỉ mỉ.
“Mảnh thủy tinh nhỏ ?”
Giang Niệm Tư nhíu mày.
Điều kiện chữa bệnh của niên đại , xác thật tương đối lạc hậu.
Chỉ là bụng thương, dẫn tới con, hai loại khả năng, trực tràng và bàng quang hao tổn, bởi vì trị liệu kịp thời mà cảm nhiễm.
“ thể sờ một chút vị trí thương của ?”
Thẩm Trình mới bình tĩnh trở , bởi vì những lời của cô, nữa: “!!!”
Anh xác định cô: “Sờ?”
Trong mắt Giang Niệm Tư chỉ nghiêm túc với bệnh tình.
Nghe , cô gật đầu, kiên nhẫn giải thích : “Thẩm , cần kháng cự, thả lỏng tâm tình. chỉ là một bác sĩ, sờ vị trí thương của , là vì xác định bệnh tình của , đường nếu cảm nhận bất kì cái gì khoẻ, thể với , chúng từ từ tới.
Có lẽ là giọng của cô quá lực mê hoặc, lẽ là ánh mắt cô quá sạch sẽ vô trần, Thẩm Trình còn phản ứng , đầu gật, tỏ vẻ đồng ý.
Giang Niệm Tư nhẹ nhàng thở , ngón tay mảnh dài trắng nõn dừng ở bụng nhẹ nhàng ấn.
Cô ấn loạn, chỉ là dùng đầu ngón tay phân biệt ở mấy chỗ quan trọng bộ vị nhẹ nhàng ấn, ẩn quan sát vẻ mặt của .
Sau đó dò hỏi: “Nơi đau ? Có một chút thoải mái cũng tính”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-118.html.]
Ghế cũng thẳng, nó là uốn lượn về phía , cho nên Thẩm Trình cúi đầu, là thể thấy ngón tay trắng nõn oánh nhuận của cô nhẹ ấn ở bụng.
Nơi nào thoải mái...
Nơi nào cũng đều thích hợp.
“Không đau” Anh .
Giang Niệm Tư đổi một bộ vị: “Vạy nơi thì ?”
Thẩm Trình cẩn thận cảm nhận cảm giác khoẻ cực kỳ bé nhỏ , : “Một chút”
Giang Niệm Tư gật đầu: “Nhức mỏi là trướng đau?”
“Lúc ấn xuống trướng đau.
Giang Niệm Tư xác định cụ thể bộ vị và chứng bệnh, hỏi một đoạn thời gian vấn đề tiểu khi thương.
Thẩm Trình năng lực thừa nhận tâm lý, ở quân doanh, tuyệt đối một hai, nhưng mà hiện tại, cảm thấy đều đánh giá cao năng lực của .
Gương mặt lạnh lùng, hiện lên một tia đỏ ửng bình thường, xứng với đôi mắt đào hoa câu của , giống nam hồ ly tinh.
Nửa ngày thấy trả lời, tầm mắt Giang Niệm Tư từ notebook rút , tầm mắt về phía : “Thẩm ?”
Ảo não chính thất thần vài , cuối cùng Thẩm Trình vẫn căng da đầu tình huống.
Được câu trả lời, Giang Niệm Tư gần như xác định bệnh tình của .
Hẳn là bàng quang hao tổn cảm nhiễm, khiến cho dục chứng.
Trị liệu bệnh trạng vô sinh, vẫn là sở trường của cô.
Sau ghi chép, Giang Niệm Tư : “Anh kỳ nghỉ bao nhiêu thời gian?”
Thẩm Trình lừa gạt, cho rằng ông nội sắp , cho nên xin nghỉ nửa tháng.
May vì trốn tránh xem mắt, về nhà, cũng thích ngâm ở quân doanh, cho nên tích lũy ít ngày.
DTV
“Nửa tháng”
Giang Niệm Tư : “Đủ ”
Cô chỉ chính là thời gian đủ , Thẩm Trình cho rằng ý tứ của cô là bảo đừng nữa.