“Cảm ơn cảnh sát Hứa.” Giang Niệm Tư nhẹ nhàng .
Không gì tranh luận về chuyện , vì khi ghi chép xong thì Hứa Cường cùng Thẩm Trình đưa Giang Niệm Tư về phòng khám mới trở về.
Trên đường hai về, Hứa Cường càng thêm khinh bỉ Thẩm Trình mấy phần.
Trong lúc biên bản, thể hỏi rõ ràng, cô gái nhà mới 18 tuổi.
Một con trâu già 26 tuổi như mà dám nhớ thương đóa hoa nhỏ nhà , thực sự là hổ.
Thẩm Trình thấy rõ ràng sự khinh bỉ trong mắt , mí mặt giật giật đến mấy .
“Cậu cái gì?”
“Chênh lệch đến tận 8 tuổi đấy lão Thẩm, thế mà cũng tay ?”
Mặt của Thẩm Trình đen .
Thực sự là hết chuyện để .
Còn đến lượt tay ?
Cô gái nhỏ nhà loại già như ngoài đầu tiên.
Anh tự nhận là thanh niên 26 tuổi chính trực, nhưng ai bảo cô nhóc nhà quá nhỏ chứ?
“Ôi” Thẩm Trình để đầu lưỡi ở quai hàm bên trái.
Nhìn thấy phiền muộn, Hứa Cường thì thấy thoải mái.
Một bên khác, Thiệu Dương việc cần ngoài.
Mục đích chủ yếu là bên hội giao lưu, học tập phương pháp quản lý tân tiến tăng thêm kinh nghiệm việc, như cũng thể thiện tư tưởng binh sĩ hơn.
Lý Văn cũng đúng lúc lái xe đưa quản lý căn tin ngoài mua đo nền thuận tiện đưa Thiệu Dương đến trạm xe lửa.
Anh hỏi Thiệu Dương ngoài gì, vì tiện chuyện cho Lý Văn nên Thiệu Dương tìm cái cớ, ấm giọng : “Đoàn trưởng Giang bên cạnh giới thiệu với em gái của , dù thì cũng nhiều tuổi mà vẫn lập gia đình cho nên cố ý xin phép nghỉ qua đó gặp mặt”
“Đoàn trưởng Giang?” Khóe miệng Lý Văn giật giật: “Anh cũng quá xa , lúc còn giới thiệu em gái cho ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-151.html.]
Khóe miệng Thiệu Dương vẫn duy trì nụ ôn hòa từ đầu đến cuối khiến cảm thấy như gió xuân.
“Có thể là đoàn trưởng Giang cảm thấy tương đối thích hợp hơn một chút, còn trẻ, vội.
Lý Văn im lặng: “Quả nhiên là đoàn trưởng Giang luôn đáng tin cậy.”
Quản lý nhà ăn ở bên cạnh xong cuộc đối thoại của hai thì hỏi: “Em gái của đoàn trưởng Giang như thế nào? Đã tìm hiểu qua ?”
Thiệu Dương lặp đúng sự thật: “Đen một chút, mập một chút, lùn một chút, nhưng mà...tính cách ôn hòa, tâm địa thiện lương, công việc thuộc loại quản gia hiền thê”
“Hȧ?”
Quản lý bĩu môi : “Đoàn trưởng Giang cũng quá chút quá đáng? Thiệu chính ủy như thế thì cưới một cô gái xinh thì mới .”
Thiệu Dương cầm thước trong tay đập đầu quản lý: “Tư tưởng giác ngộ vấn đề, thể mặt bắt hình dong? Nông cạn!”
Cho dù đang giáo huấn khác thì Thiệu Dương cũng ôn hòa, dễ khiến khác chấp nhận.
DTV
Quản lý gãi gãi đầu, ha hả : “Ha ha, của .”
Anh sửa miệng:”Thiệu chính ủy đúng, khi tìm vợ, quan trọng nhất là tính cách , việc đoan chính”
“Ừ, tệ, trẻ nhỏ dễ dạy.” Thiệu Dương khẽ một tiếng, tiếng rõ ràng trong hơn.
Thân là tiểu bạch kiểm’ thứ hai trong khu bộ đội, Thiệu Dương quả thật để khiến phụ nữ yêu thích.
Lúc Thiệu Dương đến nhà ga thì là mười hai giờ trưa.
Dựa theo địa chỉ Hứa Cường , trực tiếp tìm Hứa Cường.
Hứa Cường lặng lẽ bí mật của Thẩm Trình cho Thiệu Dương .
Thiệu Dương thì đôi mắt tia sáng xẹt qua, nụ của ôn hòa: “Rất , tuổi của Thẩm Trình cũng còn nhỏ, nên tìm đối tượng .”
Trong nội tâm: Thứ hổ, chằm chằm cô bé nhỏ hơn nhiều như, xứng đáng sống đơn cả đời.
Chẳng lẽ Hứa Cường hiểu ?
Ba em chỉ còn thiếu mùi đánh rắm của đối thương như thế nào.