“Khoan, đợi ... Mẹ xong”
Tưởng Tân Lệ giật thoát khỏi tay Thẩm Trình, chạy nhanh đến mặt Giang Niệm Tư, chuyện mà ông cụ giao phó vẫn xong.
Bà lấy cây bút bên cạnh, một dãy vỏ giấy thuốc: “Bác sĩ Giang, đây là điện thoại mà ông cụ bảo bác đưa cho cháu, ông khi nào cháu xong việc ở đây thì gọi cho ông , ông sẽ sắp xếp chỗ cho cháu”
Cái gọi là chỗ ở, chính là bệnh viện quân khu.
Giang Niệm Tư ngẩn một lúc.
Vừa , Thẩm Trình rằng ông cụ sẽ xem xét thời gian để sắp xếp cho cô ?
Hóa xem xét thời gian trống ở bệnh viện, mà là xem xét thời gian của cô ư?
Giang Niệm Tư Thẩm Trình với ánh mắt nghi ngờ.
Anh ở cửa, lưng với cô. Thân hình cao ráo thon thả, hơn nữa còn mặc quân phục. Nhìn từ phía , cũng đủ khiến chú ý.
Tuy nhiên, Giang Niệm Tư quen thấy như . Cô nhớ một chuyện khác, liền gọi lớn: “Ngài Thẩm, chờ một chút.”
Thẩm Trình sắp bước khỏi phòng khám thì thấy giọng êm dịu từ phía , như ma xui quỷ khiến. Anh rõ thể gần cô nhưng vì một câu của cô, vẫn dừng bước.
Anh đầu : “Bác sĩ Giang còn gì nữa ?”
Trong lòng vô cùng hy vọng.
“Anh vẫn trả tiền thuốc. Giang Niệm Tư .
Hy vọng chỉ nhen nhóm trong lòng Thẩm Trình “bịch” một tiếng, rơi xuống đất, vỡ vụn thể nhặt lên .
Anh cố gắng bình tĩnh lấy vẻ lạnh lùng như thường lệ, bước về phía Giang Niệm Tư, lấy một xấp tiền đưa cho cô .
Anh cúi đầu suốt quá trình.
Giang Niệm Tư : “Anh đưa nhiều quá .
“Vậy ?”
Thẩm Trình đưa tay, lấy một nắm tiền từ bàn, một tay nắm hết tiền túi.
Giang Niệm Tư: “ “Cái đó, lấy hết . Giang Niệm Tư chút thế nào, giống như đang đòi nợ một ông lão đang thiếu nợ , sợ đối phương vui thì cho, cô còn cân nhắc giọng điệu.
Trên toát một loại khí lạnh.
Sau khi lời của Giang Niệm Tư, Thẩm Trình vẫn định tâm trạng.
Anh kìm nén sự khó chịu trong lòng, ngẩng đầu lên và hỏi cô: “Bao nhiêu tiền?”
Giang Niệm Tư thấy mắt đỏ lên, nhẹ nhàng : “Năm đồng”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-179.html.]
Thẩm Trình lấy tiền , đếm từng tờ một, đếm đủ năm đồng mới đưa cho Giang Niệm Tư.
Anh cố gắng nở một nụ nhạt: “Xin , lẫn .”
Nụ của quá gượng gạo, Giang Niệm Tư phớt lờ cũng khó.
DTV
“Không .”
Sau khi con Thẩm Trình rời , Giang Niệm Tư ghế, một tay chống cằm, lông mày khẽ nhíu .
Cô là kẻ ngốc.
Cách cư xử của Thẩm Trình quá rõ ràng.
Rõ ràng đó tâm trạng vẫn , từ lúc nào ?
Cô suy nghĩ kỹ , vẻ như khi cô rằng nhà cô sắp xếp đối tượng, còn cô nữa.
Đợi !
Giang Niệm Tư đột nhiên giật , sẽ thật sự thích cô chứ?
Khi nào ?
Tại cô nhận ?
Thẩm Trình đối với cô luôn ôn hòa lịch sự nhưng lời và hành động toát lên sự xa cách mà?
với biểu hiện , nếu Thẩm Trình thích cô, cô một vạn tin.
Cảm xúc rõ ràng bộc lộ ngoài .
Giang Niệm Tư nắm lấy đầu, rơi bế tắc.
Lẽ nào đây là phận thể trốn thoát ?
Nam chính thật sự thích cô !
Ôi trời!
Chết tiệt!
Liệu cô thật sự trở thành bạch nguyệt quang c.h.ế.t sớm ?
Giang Niệm Tư đập đầu tường để tỉnh táo .
May mắn , cô là tính cách nóng nảy khi gặp chuyện.
Sau khi bình tĩnh , Giang Niệm Tư hiểu , mặc dù Thẩm Trình vẫn thích cô nhưng là yêu từ cái đầu tiên.