Sau khi kiểm tra, ông xác nhận rằng tất cả đều là những loại thuốc mà ông thể sử dụng, và chúng cũng là những loại thuốc .
mà!
Lượng thuốc đủ dùng trong hai năm!
Bởi vì nhiều loại thuốc chỉ sử dụng với lượng ít.
Ông tức giận hét lên: “Thằng con trai c.h.ế.t tiệt , mày tốn tiền thuốc của tạo trong hai năm Chàng trai phản bác: “Điều đó nghĩa là con giải quyết vấn đề của ba trong hai năm một , trong hai năm tới, ba cần mua thuốc nữa, thật tuyệt.
Ông thầy lang tức giận đến mức nhồi m.á.u cơ tim.
Thằng ngốc.
Còn trai thì chống cằm suy nghĩ: “Cô gái xinh , cô nữa ?”
Anh cảm thấy tiệm thuốc của ba thể mở vài thế hệ, nếu cô , thể mua hết cả thế hệ của .
Bên liệu thể thích vì quá hào phóng ?
Chàng trai phấn khích .
Giang Thành và Giang Niệm Tư rời khỏi phòng khám, cho đến bây giờ họ vẫn cảm thấy như thứ thật.
Anh liên tục hỏi Giang Niệm Tư: “Tư Tư, chúng thực sự kiếm một trăm tám !”
“ đúng đúng, , hỏi nhiều ”
Giang Niệm Tư chút bất lực, cô tính giá cả vì dù thì trai cô cũng sắp nhổ sạch thuốc núi gần đó.
DTV
Hơn nữa, đó là hàng tồn kho lâu, chứ kiếm trong một ngày.
Chỉ là cô nghĩ rằng ít nhất đến mấy cửa hàng thì mới bán hết thuốc .
Thành thật mà , một loại thuốc cần dùng với lượng lớn, ngờ phòng khám ở thị trấn bán chạy như .
Có lẽ nhiều bệnh nhân.
Ở một bên khác, Giang Tuyết đang ở cửa hàng trong thị trấn, theo yêu cầu của Giang Niệm Tư, cô nhờ sơn tường sạch sẽ và mua một giá treo quần áo để đặt ở hai bên.
Khi thấy những thứ , Giang Tuyết cảm thấy tràn đầy động lực.
Đây đều là hy vọng!
Hy vọng kiếm tiền.
Nghe thấy tiếng bước chân từ phía , Giang Tuyết đầu .
Nụ khuôn mặt cô kéo dài khi thấy nụ lịch lãm của .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-183.html.]
“Anh còn đến gì nữa?”
Thiệu Dương cô đang tức giận.
“Xin , hôm để cô đợi lâu ?”
Nhắc đến chuyện , Giang Tuyết tức giận: “Anh còn dám ? Hôm đó đợi đến tối, nếu trai ở đó, một về nguy hiểm thế nào ? Anh là như thế nào mà giữ lời hứa?”
Hôm đó Thiệu Dương thực sự việc, hơn nữa là chuyện quan trọng thể từ chối .
Thấy cô tức giận, biểu cảm sinh động nhưng vô cùng đáng yêu, Thiệu Dương tự kiểm điểm bản , nhỏ giọng : “Xin , của ”
“Anh...”
Giang Tuyết chỉ tay , một lúc lâu gì.
Bởi vì cô ăn mềm ăn cứng.
Cô chuẩn nổi giận , thành khẩn xin !
Một thở ập đến cổ họng, cuối cùng cũng kìm nén , cảm giác thật khó chịu.
Cô tức giận đến mức trợn tròn mắt, chằm chằm chớp mắt.
“Không , đừng như nữa. Cô một cách bực bội.
Thiệu Dương bước tới gần: “Vậy... việc gì thể giúp ?”
“Không !”
Giang Tuyết ngẩng đầu lên, kiểm soát phun nước bọt lên mặt .
Thật hổ.
Giang Tuyết vội vàng che miệng, cô thật sự cố ý.
“ cố ý, tin ?”
Thiệu Dương nhẹ nhàng dùng ống tay áo lau sạch nước bọt mặt, giọng dịu dàng: “ tin”
Giang Tuyết nghẹn .
Tại theo kịch bản?
Anh tin chứ?
Anh nghi ngờ chứ?
Như cô mới thể giải thích.
Giang Tuyết mặt mày đờ đẫn, thôi bỏ , thái độ của em gái cô , chừng gã còn sẽ là em rể cô,, thể khiến chuyện trở nên quá ngượng ngùng.