Giang Bằng Vũ hề nhận Thẩm Trình gì đó , bằng giọng điệu khoa trương: “À, đúng đó... chính là em ”
“Ầm”
Thẩm Trình cảm thấy trong đầu dường như thứ gì đó nổ tung, trong thoáng chốc nó khiến đầu óc cuồng và bối rối, thể suy nghĩ gì nữa.
Anh gần như nghiến răng nghiến lợi : “Đây chính là thấp đen lùn mà nhắc đến đó ?”
Giang Bằng Vũ thấy thế, trong chốc lát lập tức phản ứng , là vì mấy năm gặp ?
sự biến hóa quả thực chút lớn, cái là dậy thì thành công , đây rõ ràng là lột xác mới đúng.
Anh vẫn nhận gì nên toe toét với Thẩm Trình: “Thế nào? Tư Tư nhà chúng trông ?”
Giang Niệm Tư đến mặt hai họ, Thẩm Trình thấy vẻ mặt ngốc nghếch của Giang Bằng Vũ liền cảm thấy đầu chút đau nhức. đành tạm thời buông bàn tay đang nhéo cổ bên cạnh xuống, bình tĩnh về phía Giang Niệm Tư.
Giang Niệm Tư tiên liếc vết băng chân của Thẩm Trình một cái, đó sang vết thương Giang Bằng Vũ.
DTV
Nhìn thấy chuyện gì, trong lòng Giang Niệm Tư thở phào nhẹ nhõm một .
“Anh trai, về phòng , còn đang thương đó”
“À, thôi. Giang Bằng Vũ đối xử với em gái luôn luôn là nuông chiều vô hạn, em gái thế nào thì chính là thế .
Giang Niệm Tư chỉ nhàn nhạt liếc Thẩm Trình một cái, Thẩm Trình xoa xoa ngực, một cảm giác chí mạng lan tỏa.
Đó là một cảm giác khó chịu nhưng bất lực cách nào giải tỏa, xen lẫn chút ghen tị.
Cô quan tâm đến Bằng Vũ nhiều hơn.
Không thể tỏ thái độ hài lòng với cô , Thẩm Trình bèn đem sự bất mãn tính hết lên Giang Bằng Vũ.
Lúc , Thẩm Trình thế nào cũng cảm thấy Giang Bằng Vũ thật chướng mắt.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-218.html.]
Tiểu Hồ đỡ Thẩm Trình, nhỏ giọng tai : “Đoàn trưởng, tém tém chút .”
Thẩm Trình trừng mắt lườm một cái.
Giang Niệm Tư đỡ Giang Bằng Vũ phía , Tiểu Hồ đỡ Thẩm Trình theo phía .
Cuối cùng, Giang Niệm Tư phòng bệnh của Giang Bằng Vũ, Giang Bằng Vũ thuận thế đưa tay đóng cửa .
Thẩm Trình và Tiểu Hồ còn đang theo phía : “} ...
Thẩm Trình bực dọc dùng đầu lưỡi chống chống lên má, cái thằng nhóc đúng là thật đáng ghét.
Cuối cùng, Thẩm Trình Tiểu Hồ đỡ về phòng bệnh của .
Thẩm Trình buồn bã vui.
Anh ngờ rằng cô gái thích chính là cô em gái mà Giang Bằng Vũ khăng khăng giới thiệu cho .
Nếu sớm đó là cô thì còn từ chối cái gì?
Trên đường đến gặp cô , chạy một cách điên cuồng vì chỉ bộ thì thể bộc lộ hết sự phấn khích trong lòng.
Tiểu Hồ cũng xem như là chứng kiến bộ chuyện Giang Bằng Vũ giới thiệu em gái cho Thẩm Trình, nhưng rằng khi Thẩm Trình chữa bệnh lòng Giang Niệm Tư.
Anh chỉ nghĩ Thẩm Trình vẻ ngoài của Giang Niệm Tư thu hút mà thôi. Sau đó nghiêng sang, chút hổ hỏi: “Đoàn trưởng, hối hận ?”
Ánh mắt Thẩm Trình như một mũi đao phóng tới, chỉ hối hận, ruột gan cũng xanh mét vì tiếc nuối .
Tiểu Hồ một sự bướng bỉnh đến ngu xuẩn, căn bản hề để ý tới Thẩm Trình đang khó chịu đến mức nào, vẫn tiếp tục đ.â.m d.a.o tim .
“Hối hận cũng vô ích thôi, đoàn trưởng, , vì từ chối nên Giang đoàn trưởng giới thiệu em gái cho Chính ủy Thiệu , hehe, Chính ủy Thiệu cũng đồng ý .”
Ban đầu, Thẩm Trình còn nghĩ tới chuyện .
Sau khi Tiểu Hồ nhắc nhở, Thẩm Trình chợt hiểu chuyện.