“Bác sĩ mổ chính của ? lấy phim. Giang Niệm Tư lên, chuẩn tự lấy.
Tiểu Hồ nhanh nhẹn trả lời tầng và phòng việc.
Giang Niệm Tư gật đầu: “Vậy ngoài ”
Chờ cô rời khỏi phòng bệnh, Tiểu Hồ mới tò mò hỏi Thẩm Trình: “Đoàn trưởng, ngài thật sự thích em gái của đoàn trưởng Giang ?”
“Ừ.”
Thẩm Trình phủ nhận.
Tiểu Hồ liên tưởng đến hình ảnh và chính ủy Thiệu đánh .
“Vậy ngài với chính ủy Thiệu một tiếng ?”
“Bây giờ đang bận, gì tâm trạng lo chuyện , chờ xuất viện, tự với ”
Tiểu Hồ suy nghĩ lơ đãng: “Ngài thế nào, thích cô gái thích , là thích đối tượng xem mắt của ?”
Hai câu đều đáng ghét.
Thẩm Trình trầm mặc, xong cảm thấy như là .
Đã đến lúc đổi lính cần vụ.
“Cậu lái xe dọc theo huyện hỗ trợ , thuận tiện giúp với một tiếng, thích cô gái thích .
Giang Bằng Vũ đợi nửa ngày, cũng thấy Giang Niệm Tư trở , gọi Tiểu Lưu một tiếng: “Đỡ sang phòng bên cạnh”
Tiểu Lưu nhắc nhở : “Đoàn trưởng Giang, đồng chí Tiểu Giang , để giường, nghỉ ngơi cho ”
“Nghỉ ngơi cái gì, dù bây giờ truyền dịch cũng tiêm, cẩn thận một chút là .
Còn đồng chí Tiểu Giang, hừ.
Giang Bằng Vũ cảm thấy, biểu tình của Tiểu Lưu khi nhắc tới em gái, giống như một cô gái đang đợi gả.
Chẳng trách, em gái xinh , từng một, ánh mắt đều dính thẳng lên.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-223.html.]
Cuối cùng Tiểu Lưu vẫn khuất phục việc lạm dụng uy quyền của Giang Bằng Vũ, đỡ sang phòng bên cạnh.
Vào phòng bệnh của Thẩm Trình, Giang Bằng Vũ lướt qua xung quanh: “Em gái ?”
Thẩm Trình Giang Bằng Vũ một cái, thu hồi tầm mắt: “Đi tìm bác sĩ mổ chính lấy phim “Hả? Bác sĩ mổ chính của , là Hứa Quan Quan thích ? Cô thấy em gái , sẽ cho bày sắc mặt với em chứ?”
Thẩm Trình lắc đầu: “Không , cô rõ”
Hứa Quan Quan phiền phức, nhưng chỉ nhằm , ở đây một cảm giác như là vật sở hữu của cô , khi đối xử với khác, cô vẫn bình thường.
Giang Bằng Vũ thở phào nhẹ nhõm, tới bên giường xuống, xuống cảm thấy đau ngực.
Anh ôm n.g.ự.c : “Chỗ thương là chân, nếu xuống , để cho giường của ?”
Thẩm Trình yên lặng một cái, ánh mắt lộ một tia lạnh lẽo.
Còn lên giường?
Chỉ bằng vài lời lộn xộn của , hại vô đúng , mất duyên phận, sẽ để cho lên giường.
Ngược suy nghĩ cũng thật .
“Nín” Thẩm Trình trả lời .
Giang Bằng Vũ chính là trêu chọc một chút, cảm thấy Thẩm Trình sẽ thật sự đem giường nhường cho , trừ phi mặt trời mọc ở phía tây.
Anh thở dài, nhắc tới Giang Niệm Tư: “Không ngờ cô gái nhỏ nhà chúng bây giờ xinh như , sớm vội giới thiệu đối tượng cho em ”
Thẩm Trình vốn vô cùng nhàm chán, xong lời , đầu dựng thẳng một cái ăng ten, nhanh chóng bắt điểm mấu chốt.
“Hiện tại ngăn cản vẫn còn kịp” Giọng của dường như bình tĩnh ôn hoà, khác biệt gì so với bình thường, dáng vẻ như chuyện liên đến , chỉ là tùy tiện đưa ý kiến thôi.
DTV
quan Giang Bằng Vũ về phía : “Có ý gì?”
Thẩm Trình dừng một giây, một giây , trong lòng xin Thiệu Dương.
Sau đó nghiêm trang : “Lúc Thiệu Dương chính thức đến nhà hai thăm hỏi, Bắc Thành động đất, cho nên chúng về nhanh, còn kịp xem mắt với em gái .
“À, cái .”