Một phần cho cô, một phần cho Thẩm Trình, một phần cho Giang Bằng Vũ.
Tiểu Lưu ký túc xá bộ đội lấy quần áo cho cô.
Đến khi Giang Niệm Tư bưng hộp cơm xa, đám ở góc căng tin mới bắt đầu thầm thì to nhỏ.
“Uầy, nãy bác sĩ Lưu thật , bác sĩ Giang viện trưởng hứa hẹn gì á?”
“ , bác sĩ Lưu chung phòng kí túc xá với chúng hôm qua bảo, chức vụ trưởng khoa Y học cổ truyền thể sẽ thuộc về bác sĩ Giang Lời , ồ lên.
Có mấy thậm chí còn ghen ghét đố kỵ.
cũng ở khoa y học cổ truyền bình tĩnh.
Bác sĩ Tây y hỏi: “Mọi bất mãn chút nào ? Một con nhóc ngu ngốc mới đến thể lên đầu mấy ”
Đám khoa y học cổ truyền ngơ ngác: “Nếu thế thật thì chúng cũng gì , kể mà bất mãn, thì tính bác sĩ Giang là học trò cưng của bác sĩ Trương, bác sĩ thâm niên Trương Khởi Tiên là một uy tín ở khoa trung y đó.
Người nọ giơ ngón cái, dấu là bác sĩ Trương đỉnh nhất, đó tiếp: “Thầy giỏi ắt trò , nếu bác sĩ Giang dám chắc 90% sẽ chữa chân của đồng chí Thẩm thì chúng nào vô liêm sỉ đến nỗi bất mãn”
Một đồng nghiệp cũng ở khoa y học cổ truyền bổ sung: “ thế, chúng bản lĩnh đó thì nào dám vô liêm sỉ nghi ngờ , dù kể cả bác sĩ Giang thì cũng chẳng đến lượt chúng , gì mà bất mãn vì chuyện liên quan tới ? Nếu mà bất mãn thì chỉ bác sĩ Đỗ bất mãn thôi”
Bác sĩ tây y:”...”
“Bác sĩ Trương Khởi Tiên giỏi đến ?”
Hứa Quan Quan bưng hộp cơm đến thì tình cờ thấy bọn họ chuyện, xuống, : “Một đám già đầu còn hóng hớt chuyện của con gái còn hổ. Mấy ông bác sĩ Giang bản lĩnh thì cứ chờ thời gian trả lời . Bệnh viện của chúng nuôi kẻ vô dụng, nếu bác sĩ Giang bản lĩnh gì thì kể cả cái ghế cũng chẳng mấy mà đẩy xuống, lo gì chứ.”
“Bác sĩ Hứa .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-242.html.]
Giang Niệm Tư bưng hộp cơm đến phòng bệnh của Giang Bằng Vũ.
Đặt hộp cơm tay xong cô định rời luôn, Giang Bằng Vũ gọi cô : “Từ từ , em thế?”
Giang Niệm Tư quơ quơ hộp cơm trong tay: “Đi đưa cơm cho Thẩm Trình”
Giang Bằng Vũ bỗng nhiên cảm giác con gái gả ngoài như bát nước hất vô cùng quen thuộc, trông kìa, mới bao lâu quan tâm Thẩm Trình như .
DTV
Nhìn khuôn mặt nhỏ trắng nõn của Giang Niệm Tư, vẻ mặt Giang Bằng Vũ buồn rầu, cải trắng nào cuối cùng cũng heo ăn mất.
Anh bất mãn : “Việc nào đến lượt em , Tiểu Lưu ? Tiểu Lưu của ?”
Nhìn vẻ mặt ngu ngốc của , Giang Niệm Tử thể nhắc nhở: “Anh bảo qua ký túc xá lấy quần áo cho còn gì.”
“Vậy ?” Giang Bằng Vũ biu môi, suýt quên mất.
Anh ủ rũ: “Vậy em cũng tém tém , còn hẹn hò với Thiệu Dương mà, em... Sao em hôn Thẩm Trình ”
“Cái gì?” - Giang Niệm Tư tưởng lầm, khó tin mà Giang Bằng Vũ: “Anh, cái gì? Nói .”
Giang Bằng Vũ thấy em gái dịu dàng nhà bỗng nhiên cao giọng, bất giác lúng túng: “Có gì , chỉ thế mà thôi...”
“Chậc” - Giang Niệm Tư buồn : “Nói cũng , thứ nhất, em với Thiệu Dương gì với, cũng sẽ tiếp tục hẹn hò với . Thứ hai, em hôn Thẩm Trình”
Giang Bằng Vũ vén một góc chăn lên, hôn thật ?
Thế hôm qua thấy cái gì .
Giang Niệm Tư chẳng thèm quan tâm thấy cái gì, bưng hộp cơm đến phòng bệnh của Thẩm Trình.