Vừa bước cửa hàng thì hét lớn: “Bà chủ, trả tiền cho ! Cô xem cô cái quần áo rách nát gì thế , còn lem màu nữa, mấy bộ quần áo của thành hoa lá cành hết cả. , đồ rẻ thì , coi kìa, mới giặt một mà biến thành cái gì .”
Nói xong, bà ném gói đồ xuống đất.
Những bộ quần áo lem màu la liệt nền đất.
Thím Thuý Bình cũng : “ , cái quần áo , thể mặc ngoài gặp , chúng đều là những mặt mũi, mặc ngoài là để cho nhạo ?”
So với thím Lưu hung dữ, thím Thuý Bình vẻ yếu đuối hơn nhiều, nhưng thái độ cũng phần nhượng bộ.
Thím A Quế thậm chí còn táo bạo hơn, xuống đất liền bắt đầu la hét: “Trời ơi, bộ cánh mua cho con gái xem mắt mà, chỉ một ngày hỏng , là loại vải gì thế...”
Bà cầm trong tay chiếc áo, tay áo rách, nức nở, bà ném chiếc áo xuống đất, để rõ ràng.
hững vị khách mới từ bỏ ý định quần áo ở nhà cô.
Những đồng nghiệp của Trương Phương Như thấy, liền thẳng: “Trời ơi, còn phối màu, kiểu áo như , đồng nghiệp của mua ở cửa hàng quần áo đối diện, bao giờ gặp trường hợp phối màu như .”
Khi bà lên tiếng, cả đám cùng ép buộc Lưu Quyên trả tiền.
Lưu Quyên chỉ là một cô gái trẻ mới ngoài hai mươi tuổi, thể là đối thủ của những bà già , một đám hung dữ, như nhai cô .
Cô ép buộc lùi bước từng bước nhưng nỡ trả tiền, chỉ thể im lặng đối phó.
Lưu Hồng thấy bên cãi cọ quấy rối, m.ô.n.g cô như vết mẩn đỏ, thể yên.
Cô liếc sang trái, sang , định tìm cớ qua bên xem.
DTV
giờ đang ban ngày, cô qua bên thì chẳng Giang Tuyết phát hiện ?
lúc đó, mấy cô gái trẻ từ bên sang cửa hàng quần áo Tuyết Niệm.
Lưu Hồng giả vờ tò mò hỏi: “Bên chuyện gì ?”
Mấy cô gái : “Đồ may , còn lem màu, khách hàng khó, đòi trả hàng đó.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-254.html.]
Giang Tuyết tới đón chào mấy cô gái, mấy cô gái thấy quần áo Giang Tuyết, đều cảm thán, quả nhiên, giá cao lý do của nó.
Quần áo của mặc lên , đúng là .
Lưu Hồng thấy, yên.
Lưu Hồng vội vàng tìm cớ: “Chị Giang Tuyết, em qua đó xem tình hình một chút, lợi cho cửa hàng của chúng ...”
Vừa , Lưu Hồng đợi Giang Tuyết đồng ý, vội vàng chạy ngoài.
Giang Tuyết theo, mắt lóe lên một nụ .
Đi , xem thử thành quả của cô .
Lưu Hồng bước và ngay lập tức thấy bộ trang phục khách đến gây rối, cảm giác m.á.u nóng trỗi dậy trong cô.
Tại trở nên như ?
Tại cửa hàng quần áo Tuyết Niêm, khách hàng cũng mặc qua, cô những khách hàng đó mặc, cảm giác .
Cảm giác , chỉ tôn dáng, mà còn trông sồ sề Tại như ?
Cô rõ ràng là may theo tỷ lệ.
Lưu Quyên những bà già dọa sợ, lúc còn để ý đến những chuyện khác, thấy Lưu Hồng xuất hiện, giống như thấy chỗ dựa tinh thần , xô khỏi đám đông, lập tức trốn đằng lưng Lưu Hồng.
“Hồng Hồng, họ trả quần áo, thế nào bây giờ?”
“Ồ, cô là ở cửa hàng đối diện ? Làm quen chủ cửa hàng ?” Thím Lưu một cách ác ý.
Sau khi Lưu Hồng bình tĩnh , cô hiểu thứ.
Chị em họ Giang Tuyết gài bẫy.
Hay, lắm.
Thím Lưu và mấy phụ nữ cố ý kéo cô , bắt cô trả tiền.