Cô tức đến mức lỗ mũi bốc , dùng đôi mắt xếch nghiêng nghiêng lườm Giang Niệm Tư: “Đây là nhà của , cô cút ngoài cho .”
“Nhà cô?” Giang Niệm Tư tiếng: “ cô mời đến, , cũng đến lượt cô đuổi”
Phùng Tiểu Lệ hết tức giận : “Cô dựa mà cho rằng sẽ về phía của cô.”
“Chỉ dựa việc cô sẽ ngu ngốc kiến thức giống như cô, sẽ bất lịch sự giống như cô, sẽ suy nghĩ xí giống như CÔ.”
Giang Niệm Tư cũng hiểu rõ chị Phùng cho lắm. chỉ dựa việc chị thể chấp nhận và đồng ý với việc sinh con nhất định là do vấn đề của bên nữ nhanh, rõ chị là lễ độ.
Phùng Tiểu Lệ câu “ xí” của Giang Niệm Tư đ.â.m trong ngực, xông qua liều mạng với Giang Niệm Tư.
“Tao đánh c.h.ế.t mày cái con đ* lẳng lơ hổ .”
DTV
Cô xông tới mặt Giang Niệm Tư, hai tay giơ lên, chuẩn dùng một tay kéo đầu tóc của cô, một tay cào nát khuôn mặt khiến chán ghét của cô.
Hai mắt của Giang Niệm Tư híp , giơ lên cái tay trắng nõn, nghiêng nhẹ nhàng tránh thoát cái tay của cô . Cô dùng sức nắm lấy cánh tay của cô kẹp ngược , giơ chân đá thật mạnh chỗ cong đầu gối của cô , ép cô quỳ xuống đất.
Lúc , ngoài cửa truyền tới một tiếng bước chân.
Giang Niệm Tư ngẩng đầu qua, đúng lúc thấy chị Phùng mang theo một cặp nam nữ trẻ tuổi qua đây. Lúc khi thấy cảnh tượng trong phòng, ba liền giương mắt đờ đẫn.
“Bác, bác sĩ Giang... Đây là tình huống gì ?” Chị Phùng hoảng hốt hỏi.
Nghe thấy giọng của chị Phùng, Phùng Tiểu Lệ liền bắt đầu gào ầm ĩ: “Mẹ, mau đuổi phụ nữ thối tha hổ ngoài , cô tới đánh con.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-268.html.]
Chị Phùng tính tình của con gái , nó khẳng định những câu quá đáng nào đó.
Liền sa sầm sắc mặt ngay lập tức.
“Cái gì mà phụ nữ hổ chứ, đây là bác sĩ mà cầu xin hỏi thăm khắp nơi, đặc biệt mời về để chữa bệnh cho trai và chị dâu con đó. Ngày nào con cũng chịu , cứ gây sự khắp nơi”
Phùng Tiểu Lệ nghĩ đến ruột của thấy bản đánh thành như thế , mà vẫn giúp đỡ khác.
Cô tức đến mức lựa lời: “Mẹ chỉ bất công, chỉ thích con trai, nhưng mà thì như thế nào? Lấy một kẻ đẻ trứng.... a.
Lời của Phùng Tiểu Lệ còn xong, liền đau đến thất thanh.
Giang Niệm Tư bẻ ngón tay của cô , giọng lạnh buốt: “Mẹ cô sinh cô , là để cô cả ngày chỉ mắng khác.
Chị Phùng cũng thấy chút manh mối, chỉ là ngoài đang ở đây, nên chị tiện dạy dỗ con bé c.h.ế.t tiệt .
Sợ Giang Niệm Tư tức giận, nên chị Phùng liền bước nhanh về phía cô, cẩn thận từng li từng tí, rằng: “Bác sĩ Giang, nếu như con gái điều gì êm tai, thì cô nhất định đừng để trong lòng, cô cứ coi như con bé đang đánh rắm là .”
Giang Niệm Tư sai, chị Phùng quả thật là một hiểu lý lẽ.
Cô thản nhiên buông tay của Phùng Tiểu Lệ , : “Quả thật giống hệt như đang đánh rắm, cái miệng thật thối Bất chợt thả , nên sắc mặt của Phùng Tiểu Lệ trắng bệch, đó là do đau.
Trên miệng còn tha cho .
mà cô quả thực dám đối phó với Giang Niệm Tư, nên chỉ tức giận hừ một tiếng, đầu sải bước chạy về phòng ngủ, sập cửa phòng đến mức vang rung trời, còn quên gào thét với chút danh dự cuối cùng: “ chán ghét các .”
Giang Niệm Tư lắc đầu, thể hiểu nổi.