Lần cô , sẽ trong một thời gian ngắn.
Đinh Hồng Mai ôm con gái trong tay, mấy rơi nước mắt nhưng cuối cùng cố gắng hết sức để kìm .
Con gái bà sắp ngoài nên bà thể .
Giang Tuyết bất đắc dĩ ôm lấy Giang Niệm Tư: “Tư Tư, em đến nơi , nếu dám ức h.i.ế.p em, nhất định báo cho cả đấy, ? Nếu trai em giúp em, em gọi điện cho chị, chị sẽ mang d.a.o qua đấy đánh , thắng thì cũng cắt xuống một miếng thịt”
Giang Bằng Vũ lập tức đen mặt, tức giận vỗ Giang Tuyết một cái: “Tự nhiên cô gái hổ báo giang hồ gì ? Anh trai em còn thể bảo vệ Tử Tử thì ai thể?”
“Có chứ, còn đối tượng của con bé nữa” Giang Tuyết : “Tư Tư, đến đối tượng , em học hành thông minh giỏi giang như , chuyện gì thì cứ sai bảo . Tư Tư của chúng mặt nào cũng như , rõ ràng tìm một bảo bối, nếu chăm sóc cho em, chúng sẽ đổi khác.
Nghe , Giang Bằng Vũ nhanh chóng đồng ý: “, đúng, nếu thì đổi . Trong quân doanh nhiều trai độc , và họ đều còn trẻ.”
Giang Niệm Tư bọn họ chọc đến dở dở : “Em .”
Quay đầu Giang Thành, Giang Niệm Tư : “Anh, nhớ kỹ lời em tối qua, xem thị trường thường xuyên nhé”
Giang Thành trong lòng cảm thấy ấm áp: “Được, trai thể .”
Khi Giang Niệm Tư và Giang Bằng Vũ rời , bọn họ cũng nhờ gia đình tiễn đưa, Giang Đậu Đậu còn đang ngủ, khi tỉnh dậy phát hiện chị gái còn ở nhà, đến nỗi cả nhớp nháp như sên.
Giang Niệm Tư và Giang Bằng Vũ nhiều đồ đạc, phần lớn đều là những thứ đồ gia đình họ nhồi nhét .
Khi họ đến thị trấn, Giang Niệm Tư bảo Giang Bằng Vũ đợi trong khi cô tìm Lưu Vân Cường .
Những điều hứa thể nào nuốt lời .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-294.html.]
Cô đến châm cứu cho buổi sáng.
Nếu , Giang Niệm Tư và Giang Bằng Vũ cũng sẽ xe buýt từ sáng sớm mà buổi chiều mới cần .
Giang Bằng Vũ đến phòng khám để đợi Giang Niệm Tư, trong khi Giang Niệm Tư tìm Lưu Vân Cường.
Đến nhà khách, Giang Niệm Tư gõ cửa phòng nơi Lưu Vân Cường đang ở.
DTV
Sau một lúc lâu thanh âm nào từ bên trong, Giang Niệm Tư cau mày, chẳng lẽ ở đây ?
Vừa nghĩ đến đây, âm thanh hưng phấn của Lưu Vân Cường từ phía truyền đến: “Bác sĩ Giang”
Giang Niệm Tư đầu về phía , Lưu Vân Cường đang cầm tách trong tay, tách bốc khói, khiến mặt đỏ bừng.
Nhìn sắc mặt đối phương đỏ bừng, tâm tình vẻ , Giang Niệm Tư lớn: “Xem hôm nay chuyện gì vui vẻ, thôi, hứa với , sẽ trị liệu cho ngày cuối cùng”
Lưu Vân Cường chỉ bước ba bước tới nơi, đẩy cửa phòng , chủ động dẫn Giang Niệm Tư .
“Có chuyện vui, nhưng chuyện vui liên quan đến cô đấy, bác sĩ Giang”
Giang Niệm Tư mở hộp thuốc , nghi hoặc hỏi: “Có liên quan gì tới ? Có quan hệ gì?”
Lưu Vân Cường cũng vòng vo: “Cô là mở cửa hàng quần áo Tuyết Niệm đúng ?”
Lưu Vân Cường khí chất doanh nhân mạnh mẽ, thoạt trông giống như một ông chủ lớn hề tầm thường, ngoài , còn tiếng phổ thông với giọng Hồng Kông, khiến dễ dàng đoán danh tính của .
“Chính là mở nó, hợp tác với ?”
Điều thể khiến một doanh nhân phấn khích gì khác chính là cơ hội cải thiện lợi nhuận.