Thu hết tất cả biểu cảm khiếp sợ của trong mắt, viện trưởng Lục : “Không sai, cuộn phim trong tay chính chân thương của Thẩm Trình, sở dĩ đưa cho xem là vì hỏi, trong những ở đây ai thể khiến bệnh nhân gãy xương nghiêm trọng như thể khôi phục chỉ trong một tháng?”
Tất cả đồng loạt lắc đầu.
Viện trưởng hài lòng gật đầu: “Mấy , nhưng bác sĩ Giang ”
DTV
Một viên đá dấy lên ngọn sóng, mặc dù đều sớm chuyện , nhưng cuối cùng vẫn chấn động.
Phải là phương pháp lợi hại đến mức nào mới thể tới mức ?
Hứa Quang Quang cầm tấm phim hỏi bác sĩ Đỗ bên cạnh.
Bác sĩ Đỗ lắc đầu: “Thật ngại quá, dù thời gian giống thì cũng tới mức đó.”
Thấy sự hợi của bác sĩ Giang, lúc viện trưởng Lục mới ném quả b.o.m nặng ký.
“Trình độ y thuật của bác sĩ Giang, chắc trong lòng ở đây đều tính . Bệnh viện chúng luôn mời chào các nhân tài, tất nhiên bệnh viện chúng cũng giữ một tài giỏi như bác sĩ Giang. Chỉ bằng y thuật của cô , thì việc vị trí phó bác sĩ của khoa Trung y là một chuyện hết sức tự nhiên, nhưng mà vì lý do công minh, 江医生会在一周后完成我院对她的考核, đến lúc đó vị nào còn mang lòng nghi ngờ thì thể đến thẳng nơi việc xem.
Hội nghị kết thúc, trong lòng mấy vị bác sĩ tới đây đều dấy lên một ngọn sóng.
Lần còn ai dám coi thường Giang Niệm Tư nữa.
Chân của Thẩm Trình, chính là câu trả lời nhất cô đưa .
Viện trưởng Lục đề xuất để các bác sĩ cấp cao nổi tiếng trong khoa Trung y của các bệnh trong các quận khác đưa đề thi.
Các bác sĩ lão làng lý lịch của Giang Niệm Tư thì cảm thấy chuyện hết sức quá đáng.
Chi mới mười tám tuổi phó bác sĩ trưởng?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-314.html.]
Lão Lục đang gây náo loạn hả?
Trương Thành Hiệu là bác sĩ trẻ coi trọng nhất ở khoa Trung y bên bệnh viện quân khu tỉnh bên cạnh.
Nghe thấy lời của chủ nhiệm Lý , hỏi nhiều thêm một câu: “Chủ nhiệm Lý, ông là, đề cử lên vị trí phó bác sĩ trưởng bên khoa Trung y của bệnh viện quân đội quân khu 624, mới mười tám tuổi?”
Chủ nhiệm Lý tức giận : “Còn ?
Không chứ, lão Lục đang giỡn ? Quan hệ của nhà nào , mặt mũi lớn như , còn dám trèo lên cả vị trí phó bác sĩ trưởng.”
Mắt Trương Thành Hiệu tối sầm xuống, ở bệnh viện hai năm, còn dám mơ tưởng tới vị trí .
“Chắc lẽ là một thiên tài”
“Thiên tài?” Chủ nhiệm Lý lắc đầu: “Thiêm tài nhà nào dám mười tám tuổi thể thi khảo hạch vị trí phó bác sĩ trưởng, thậm chí còn nghiệp qua trưởng nổi tiếng, ha, tức , đúng là tức ”
Trương Thành Hiệu : “Vậy chủ nhiệm Lý, vẫn đề ?”
“Ra, tất nhiên .” Chủ nhiệm Lý khịt mũi: “Không chỉ , còn đính qua xem khảo sát của con bé đó, trái vẫn xem thử, cuộc phó bác sĩ trưởng mười tám tuổi bao nhiêu năng lực.”
Biểu cảm Trương Thành Hiệu đổi, : “Chủ nhiệm Lý, thể theo xem thử chút ?”
Chủ nhiệm Lý , nhớ lời ban nãy của , : “Được, cứ , lấy năng lực của thì việc vượt qua khảo sát là chuyện thành vấn đề, đến lúc đó cũng thể thuận theo đề cử , bọn họ đang trống vị trí phó bác sĩ trưởng ?”
Đạt mục đích, nụ của Trương Thành Hiệu thêm mấy phần tha thiết.
“Cảm ơn chủ nhiệm Lý”
Kỳ thi sắp đến, Giang Niệm Tư những ngày đều trong trạng thái chờ việc .
Vì , bệnh nhân của cô chỉ một Thẩm Trình.