Giang Tuyết chính là dùng khí thế mạnh, cho hiểu nhà của em gái cô dễ chọc, bắt nạt nhà cô, cân nhắc xem liều mạng chọc .
Giang Niệm Tư và Đinh Hồng Mai vội vàng chạy đến bên cạnh cô .
“Chị, chuyện gì ?” Giang Niệm Tư hỏi.
Đinh Hồng Mai cũng lo lắng Giang Tuyết.
Giang Tuyết bĩu môi Lương Xuân Hoa: “Bà già , cứ luôn trợn mắt em, chị mắt, đây tìm bà hỏi một chút bà dựa cái gì mà trợn mắt em như .”
Lương Xuân Hoa ở trong thôn cũng là kẻ lóc om sòm, nhưng tới nơi , sống cùng con trai, mấy lóc om sòm, cho con trai lãnh đạo tìm mấy .
Sợ ảnh hưởng đến tiền đồ của con trai, hại cho bà bây giờ việc sợ đông sợ tây, cũng dám càn rỡ loạn ở bên ngoài.
Bị Giang Tuyết bậy bạ, sắc mặt bà tức giận đến đỏ bừng, nhịn , đang nổi giận, thấy Giang Niệm Tư phía , trong nháy mắt tỉnh táo .
Con nhỏ tóc vàng cũng là thích của Giang đoàn trưởng.
Lương Xuân Hoa , con nhỏ thúi Giang Niệm Tư , dựa quan hệ giữa Giang đoàn trưởng và Thẩm đoàn trưởng, thành công trở thành yêu của Thẩm đoàn trưởng.
Thẩm đoàn trưởng là lãnh đạo trực tiếp của con trai bà , hơn nữa bà còn , bối cảnh nhà Thẩm đoàn trưởng tầm thường.
Lương Xuân Hoa nhịn nhiều , cuối cùng cũng nhịn xuống, bà ngoài nhưng trong Giang Niệm Tư : “Bác sĩ Giang, là chị cô hiểu lầm, trợn mắt cô”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-358.html.]
“Không nhất. Giang Tuyết hừ một tiếng.
Giang Niệm Tư Lương Xuân Hoa và Trương Thu bên cạnh im lặng lên tiếng, nghĩ đến lời bà lão lúc , lông mày nhíu .
Vốn nhúng tay chuyện nhà khác, nhưng bà lão rõ ràng là tư tưởng cứng nhắc ngoan cố, một việc nhất nên rõ ràng.
Nên hỏi: “Trương Thu, tại tới bệnh viện, kê đơn thuốc cho đồng chí Thường uống ?”
Trương Thu há miệng, gì đó, Lương Xuân Hoa cướp lời: “Hắc hắc, bác sĩ Giang, chuyện của nhà , sẽ phiền cô nữa, con vấn đề gì , tự ...
“Không hỏi cô. Giang Niệm Tư sắc mặt bình tĩnh, thẳng Lương Xuân Hoa : “Thân thể đồng chí Thường vấn đề, dẫn đến thể sinh con, là bệnh nhân của cháu, cho dù cô là của , cũng quyền can thiệp việc trị liệu của cháu đối với Lương Xuân Hoa nhịn nhiều , thấy Giang Niệm Tư hết đến khác nể mặt bà , cuối cùng cũng nhịn nổi nữa.
Sắc mặt bà trầm xuống:”Bác sĩ Giang, , con trai bệnh, bệnh là con dâu .
“Cháu là bác sĩ cô là bác sĩ? Có bệnh cháu hiểu rõ hơn cổ.”
Giọng của Giang Niệm Tư lạnh lùng: “Cô, cô hiểu rõ ràng, cô một lòng một con dâu cô sinh cho cô một đứa cháu, nhưng vấn đề chính là con trai cô, cô mang bệnh khám, ngược cho bệnh uống thuốc lung tung, đừng sáu năm, cô xem cả đời cũng vô dụng.
“Cô...”Lương Xuân Hoa Giang Niệm Tư cho lên lời, thở hổn hển, khàn cả giọng hét lớn: “ con trai bệnh, đứa bé là do phụ nữ sinh, liên quan đến đàn ông!”
Giang Tuyết ở một bên thấy, em gái bận tâm đến phận, mấy lời khó , cô ảnh hưởng.
DTV
Sau khi rõ chuyện gì xảy , cô nhạo : “Lý luận chó má gì, theo như lời bà , đứa bé là do phụ nữ sinh, thì quan hệ rắm gì với con trai bà? Con trai bà cha chó gì? Không đàn ông phụ nữ tự sinh , bà cũng lớn tuổi , còn con trai bà thể sinh , là do bà và cha mới nha, con cũng liên quan đến cha, liên quan đến đàn ông lạ khác, cũng do bà và con trai bà đồng ý chứ.”