Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 398

Cập nhật lúc: 2025-03-19 23:28:58
Lượt xem: 50

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1VoeRFHNJB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường cong khuôn mặt căng chặt, cất bước tới chỗ Giang Bằng Vũ.

Triệu Lữ cũng qua hỏi Giang Bằng Vũ một câu: “Bao nhiêu thời gian, mau Trong mắt Giang Bằng Vũ lộ sự lo lắng. Anh chậm rãi thành tích của Thẩm Trình.

“2 phút 32 giây.

“Oa, nhanh như ?” Hứa Quan Quan cảm thấy thật khó tin: “Xem khôi phục. Thẩm Trình, thật lợi hại, đúng, là bác sĩ Giang thật lợi hại mới đúng”

Dứt lời, Hứa Quan Quan phát hiện áp suất khí xung quanh thấp.

liếc Triệu Lữ một cái, thoáng qua Thiệu Dương và Giang Bằng Vũ cùng những binh lính khác.

Trong mắt mỗi đều lộ sự lo lắng và biểu cảm khó tin.

Ngay cả hai mắt Thẩm Trình cũng sự mất mát xâm chiếm.

Sao thế ?

Hứa Quan Quan liếc bác sĩ Đỗ và bác sĩ Từ một cái.

Hai bác sĩ cũng tỏ vẻ mờ mịt cô.

Hoàn hiểu vì ủ rũ như .

Không ?

“Lại thêm nữa. Thẩm Trình nhỏ giọng .

Hứa Quan Quan hiểu bèn hỏi Giang Bằng Vũ: “A, chuyện gì ? Không ? Nhanh như , các như thế?”

DTV

Giang Bằng Vũ hiếm khi nghiêm túc trả lời: “Thành tích chạy vượt chướng ngại vật 400 mét của Thẩm Trình quá kỷ lục của đội, 1 phút 18 giây, vẫn cột bao cát mười cân chân.

1 phút 18 giây?

Vậy nên, bây giờ thời gian của mất gấp đôi lúc . Hứa Quan Quan thoáng sửng sốt... rốt cuộc là ?

“Cậu nghỉ ngơi một lát . Giang Bằng Vũ đề nghị.

Ánh mắt Thẩm Trình trầm xuống giống như vực sâu thấy đáy.

“Không , tiếp .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-398.html.]

“Chờ một chút.

Giang Niệm Tư chậm rãi tới. Bọn họ chuyện nhỏ, cô thấy bộ.

Âm thanh đột nhiên vang lên khiến cho Thẩm Trình ngẩng , xoay : “Niệm Niệm...

Giang Niệm Tư tới mặt , với Giang Bằng Vũ: “Em chuyện với một lát”

“Được.” Giang Bằng Vũ cũng lo cho trạng thái của Thẩm Trình.

Hai bên sân huấn luyện.

Cô thấy quần áo Thẩm Trình ướt đẫm mồ hôi, mặt cũng phủ đầy mồ hoi thì lấy khăn nghiêm túc lau cho .

gì, động tác vẫn dịu dàng. Thẩm Trình cúi đầu cô, trong lòng dâng lên cảm giác áy náy: “Niệm Niệm, thực xin ...

“Sao xin ?”

Giang Niệm Tư mỉm dịu dàng. Sau khi lau hết mồ hôi mặt , cô mỉm với : “Thẩm Trình, tin em ?”

Thẩm Trình cô, đôi mắt sáng rực lấp lánh đầy båt måt.

“Anh... tin.” Đầu củi càng thấp.

Giang Niệm Tư lắc đầu: “Không, tin em.

Anh vội vã giải thích, Giang Niệm Tư tiếp tục : “Đừng quên, ngoài là bác sĩ của , em còn là yêu của . Nếu tình hình của thể tiếp nhận mức độ huấn luyện như , em đầu tiên ngăn cản

chân bình phục, khôi phục như bình thường, nên đừng để ý tới chỗ thương nữa. Hơn nữa, em là bác sĩ nhất của , em ở đây, còn sợ gì? Em sẽ để bỏ lỡ lý tưởng của . Đồng ý với em, hãy tiến lên phía , ?”

Giọng cô vẫn dịu dàng nhưng mỗi chữ cực kì kiên định.

Cô dùng ánh mắt và giọng điệu kiên định với , cần lo lắng.

Dường như một loại ma lực, một loại ma lực thuyết phục .

Nhìn ánh mắt kiên định của cô, đột nhiên những lo lắng đè nén trong lòng Thẩm Trình dường như giải tỏa.

, cô ở đây thì lo sợ cái gì chứ?

Bác sĩ Giang của chân bình phục nên cần đặc biệt chú ý cái gì cả.

Thật khi chạy vượt chướng ngại vật vì lo lắng mà dám dồn lực chân .

Loading...