Cô quên phía là bậc thang, một bước lùi xém chút khiến cô vấp ngã phía .
“Cẩn thận”
Giang Bằng Vũ túm lấy cổ áo cô lôi trở về.
Hứa Quan Quan xém chút siết tới chết.
Anh còn ở đó quở mắng cô: “Bác sĩ Hứa, cô là đứa trẻ ba tuổi , bất cẩn như ? Nếu ở đây, cô ngã xuống , đập ót xuống đất c.h.ế.t .”
Hứa Quan Quan: ““
Hai tay cô nắm chặt, môi cũng mím chặt. Cô mới miên man suy nghĩ gì ? Vì cảm thấy cũng chút trai!
A, nhất định là cô mù .
“Còn kẹo ?” Giang Bằng Vũ hỏi cô.
Đôi mắt đỏ ửng của Hứa Quan Quan chằm chằm .
Tên ngốc , khi cô cho kẹo thì cần, giờ thì , chọc cô sắp tức c.h.ế.t còn đòi cô cho kẹo.
Cô theo bản năng nhưng Giang Bằng Vũ phát hiện.
“Trong túi cô một viên, đưa cho .
Hứa Quan Quan: “( )) Cô cố gắng giữ bình tĩnh.
Hít sâu một , Hứa Quan Quan với tay trong túi, thô lỗ nắm lấy viên kẹo, ném “bộp” xuống lòng bàn tay .
Giang Bằng Vũ nhẹ: “Sức lực vẫn lớn.
Anh cúi đầu, thong thả bóc vỏ kẹo đó liếc Hứa Quan Quan: “Há miệng”
“Làm gì?”
Hứa Quan Quan mới chuyện, ném kẹo trong miệng co.
Hứa Quan Quan trừng lớn hai mắt , còn thì mỉm tươi rói: “Ăn viên kẹo ngọt thì tâm trạng sẽ lên.
“Bùm”
Não bộ Hứa Quan Quan đột nhiên bùng nổ.
Đây là lời cô với .
Vậy mà còn nhớ rõ.
Hứa Quan Quan đỏ bừng mặt, cái quái gì , vì cô cảm thấy lên trai chứ.
“Cảm, cảm ơn “Không gì.”
Bàn tay to lớn của đặt đầu cô, vỗ VỖ đầu cô như vỗ quả bóng cao su. Nếu Hứa Quan Quan là cái lò xo nhất định nảy lên hai cái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-441.html.]
“Anh, tới bệnh viện gì?” Khó chịu ở ?
Hứa Quan Quan ngậm kẹo, tự nhiên hỏi .
Giang Bằng Vũ : “Tìm em gái ”
“Bác sĩ Giang bên , cô tới nhà ăn .”
“À, đây, hẹn gặp .
Thấy định rời , Hứa Quan Quan bèn gọi : “A, chờ một chút”
“Làm gì?” Giang Bằng Vũ đầu .
Hứa Quan Quan bỗng nhiên thành tiếng: “Cảm ơn , Giang Bằng Vũ. ngờ còn mặt chu đáo như .
Giang Bằng Vũ nhíu mày, lời kiểu gì cũng thấy như đang mắng .
Kết hợp với câu như đang mắng quê mùa ?
Bác sĩ Hứa thật là, tốn công an ủi cô.
Quả nhiên phụ nữ đều khó hiểu, thôi.
“Hừ.”
Anh hừ một tiếng bước .
Hứa Quan Quan:”???”
Anh mới hừ là ?
Anh dám hừ cô?
Cái đàn ông đáng c.h.ế.t .
Giang Bằng Vũ nhà ăn, dọc đường gặp mấy bác sĩ và y tá.
Mấy bác sĩ và y tá qua đều đang bàn tán về em gái .
Giang Bằng Vũ vươn tay giữ chặt một bác sĩ nam trong đó: “Các đang gì ? Bác sĩ Giang ?”
Sắc mặt khó coi, làn da màu đồng, đôi mắt chằm chằm khác mang tới cảm giác như hung thần ác quỷ.
Nam bác sĩ giữ chặt còn tưởng đánh , giọng cũng run lên: “Chúng , chúng gì cả. Chúng chỉ bác sĩ Giang thật tài giỏi, thể dựa năng lực của bản trị hết bệnh nghiêm trọng của Lư lão ”
Hóa là khen em gái.
Giang Bằng Vũ vỗ vai bác sĩ nam, nở nụ hiện : “Cảm ơn nha”
Bác sĩ nam cực kì hoang mang, cảm ơn cái gì?
DTV
Giang Bằng Vũ vui, hóa khác đều đang khen ngợi Tư Tư nhà .
Gần đây Triệu Lữ cũng khen ngợi em gái, các chiến hữu trong quân khu đều hâm mộ em gái như .