Bởi vì viện trưởng Lục yêu cầu nên bọn họ mới tới kiểm tra năng lực của cô xem thể gia nhập viện nghiên cứu .
Trước khi viện trưởng Lục yêu cầu hẳn là qua với cô.
“Vì ?”
“Thẩm Thanh Tuệ là của viện nghiên cứu các đúng ?” Giang Niệm Tư : “Mỗi trường việc quan trọng, thoải mái một chút. Nếu lúc nào cũng đối địch với đồng nghiệp thì chấp nhận . nghĩ lẽ chấp nhận ở đây hơn.
Thẩm Thanh Tuệ.
Nghĩ tới những lời Thẩm Thanh Tuệ lúc , lão Lâm chút tức giận: “Có cô tới tìm cô mấy lời khó gì ?”
Giang Niệm Tư lắc đầu: “Chồng của là Thẩm Trình, cô ý kiến lớn với chồng của . Với tình hình dù là khi nào thì chúng cũng thể chung sống hòa bình, nên thực xin , thể gia nhập viện nghiên cứu”
“Là vì nguyên nhân ?” Lão Lâm cảm thấy khó tin: “ mà bác sĩ Giang, chỉ khi viện nghiên cứu cô mới thể phát huy giá trị nhất.”
“Nơi .” Giang Niệm Tư : “624 là bệnh viện quân khu, ở đây cũng thể phát huy năng lực, hơn nữa viện trưởng Lục giúp liên hệ với xưởng chế tạo thuốc Quốc Doanh. thể nghiên cứu dược phẩm, thông qua xưởng chế tạo thuốc sản xuất hàng loạt, cũng thể giúp nhiều . Thật xin , để về tay một chuyến .
Ánh mắt của cô vô cùng kiên định, chút né tránh và thoái lui nào.
Bác sĩ Lâm bất đắc dĩ thở dài một tiếng: “Được , ai chí nấy, nếu bác sĩ Giang tới viện nghiên cứu thì cũng khó cô. ... bác sĩ Giang y thuật lợi hại như , nguyện ý phổ cập ngoài, thể giúp cô tiến cử một chút.”
Giang Niệm Tư khó hiểu: “Tiến cử cái gì?”
Bác sĩ Lâm : “So với việc truyền bá từ từ từng chút một, bằng bác sĩ Giang tự biên soạn một quyển sách y học , cho cô liên hệ bên chỗ nhà xuất bản.”
Biết là bác sĩ Lâm lùi bước, Giang Niệm Tư tổn thất gì, còn thể đạt danh tiếng hơn, cớ cô .
Vì hai liền thỏa thuận xong.
Sau khi tách , Giang Niệm Tư mới thấy Giang Bằng Vũ ở cách đó xa.
“Anh?” Giang Niệm Tư tươi chạy tới: “Sao tới đây?”
“Anh tới thăm em ?” Giang Bằng Vũ mỉm : “Tư Tư nhà học cách tố cáo , tệ, chút giống .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-443.html.]
Tố cáo...
Giang Niệm Tư bật thành tiếng. Được , cô thừa nhận lúc cô cự tuyệt là cố ý nhắc tới Thẩm Thanh Tuệ.
Cô chính là lòng hẹp hòi như .
Ai cô khó chịu, cô cũng sẽ cho đó khó chiu.
Hơn nữa cô cũng dối.
Chính là vì cô nên cô mới tới viện nghiên cứu.
Cô mỗi ngày việc còn đối phó với một ngày ngày chỉ nhắm cô.
Giang Niệm Tư sang chuyện khác: “Anh, khó chịu ở ?”
DTV
Mới mấy ngày gặp, sẽ cố ý tới đây thăm cô.
“ là , nhưng , mà là chồng của em.”
“Thẩm Trình? Anh ?” Giang Niệm Tư khẩn trương nắm lấy tay .
Giang Bằng Vũ : “Không , vết thương nhỏ, lúc diễn tập l.ự.u đ.ạ.n cho thương, hủy dung ”
Lời xém chút dọa c.h.ế.t Giang Niệm Tư, là l.ự.u đ.ạ.n đó.
“Đừng gấp, chỉ là mảnh nhỏ cào trúng mặt, tới đây lấy thuốc cho .” Giang Bằng Vũ thấy khuôn mặt nhỏ của cô trắng bệch bèn lập tức xong mấy từ còn .
Tâm trạng Giang Niệm Tư cho thấp thỏm lên xuống, độ tin tưởng cũng trực tiếp giảm xuống bằng .
“Lấy thuốc gì, đưa qua bệnh viện , thôi, em và cùng qua đó...
Nói Giang Niệm Tư túm chạy về phía bệnh viện.
“A, Tư Tư, đừng chạy nhanh như . Giang Bằng Vũ la lên nhưng tiếc là tác dụng.