Tuy mấy ngày Giang Niệm Tư tỉnh, nhưng hai cách cả thái bình dương, chỉ thể thấy đối phương, thể chạm đối phương.
Chờ tất cả nhân viên y tế rời , lúc chỉ còn cô và Thẩm Trình, Giang Niệm Tư mạnh mẽ chống đỡ cuối cùng cũng sụp đổ.
Cô giang hai tay với Thẩm Trình: “Ôm một cái.”
Một tiếng ôm một cái mềm mại, khiến Thẩm Trình đỏ mắt, nỗi nhớ và sự lo lắng giấu ở trong lòng chảy ào như hồng thủy.
Mấy ngày luôn áp lực .
DTV
Không cho cảm xúc lộ ngoài.
Đến giờ phút , Thẩm Trình mới cảm thấy sống .
Anh ở ghế cạnh mép giường, nắm lấy tay cô nắm lòng bàn tay, cúi đầu nhẹ nhàng hôn mặt cô, động tác cẩn thận như đối đãi với món đồ quý.
Ngón tay vuốt ve tóc mái trán cô, mở miệng giọng khàn .
“Niệm Niệm ngoan, của em còn vết thương, thể ôm”
Trời Thẩm Trình ôm cô trong lòng nhiều thế nào, nhưng hiện tại thể, cô còn vết thương, chạm sẽ đau.
Giọng dịu dàng đến tận xương tủy.
Đáy lòng Giang Niệm Tư nhũn , duỗi tay sờ mặt .
Thấy sắc mặt tiều tụy, râu ria rõ nhiều, từ trai trai hút ánh biến thành ông chủ lôi thôi, đau lòng , cố ý chọc : “Thẩm Trình, hiện tại thật ...”
Mới tốn khỏi bàn tay Tử Thần về, Giang Niệm Tư suy yếu như là rút hồn, ngay cả khi chuyện giọng cũng trở nên mềm như bông, hữu khí vô lực.
Cô , trong mắt dịu dàng.
Thẩm Trình nắm tay cô dán ở mặt: “Vậy đợi em ngủ , tắm rửa, cạo râu Giang Niệm Tư bổ sung: “Ngủ một giấc , bên cạnh giường”
Cô cái loại tâm trạng Thẩm Trình mất mà tìm . Sợ mất , trở nên thật cẩn thận.
Anh gật đầu: “Được, chờ em ngủ .”
Giang Niệm Tư nào buồn ngủ nhiều như , nhưng , chỉ chốc lát nhắm mắt bộ ngủ.
Qua một hồi lâu, Giang Niệm Tư lặng lẽ mở mắt , đối diện với đôi mắt mỉm của Thẩm Trình.
Giang Niệm Tư sửng sốt: “Không khi em ngủ, sẽ tắm rửa cạo râu nghỉ ngơi ?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-473.html.]
Sao còn ?”
Cô cũng giả vờ ngủ lâu lắm mà.
Thẩm Trình đôi mắt cô mở to, tất cả tâm tư ở mặt, khỏi khẽ một tiếng.
“Niệm Niệm, lúc em giả vờ ngủ, tròng mắt đừng đảo loạn...”
Cô nhắm hai mắt thật nhưng tròng mắt cứ qua lăn ở mí mắt.
Anh giả vờ thấy cũng khó.
“Em ngủ , mau rửa sạch sẽ, thì quá sẽ xứng với em thì ?”
Nhìn cô đang đau lòng , Thẩm Trình thở dài, chỉ thể ngoan ngoãn lời.
Thẩm Trình trở về bộ đội, vội vàng tắm sạch, cạo râu, vội vàng trở về bệnh viện.
Lúc đến.
Giang Niệm Tư đang ghét bỏ nâng một cánh tay lên, nhẹ nhàng ngửi ngửi.
A, còn Thẩm Trình, cô cũng hôi thối mà.
Cô quá mức chuyên chú ngửi mùi nách, ngay cả Thẩm Trình trở cũng phát hiện.
Ánh sáng mắt một bóng đen che khuất.
Giang Niệm Tư nghi ngờ ngẩng đầu, đối diện với khuôn mặt tuấn tú thoải mái sạch sẽ của đàn ông.
Anh mỉm cô.
Giang Niệm Tư: “…”
Bị vị hôn phu thấy hình ảnh đang ngửi mùi nách bây giờ?
Rất hổ, cô tưởng tượng hình ảnh một chút, đột nhiên cảm thấy thật đáng tởm.
Giang Niệm Tư thích , thích để ý hình tượng.
Mà hiện tại hình tượng nháy mắt lập tức sụp đổ, cô tạo hình tượng.
Ngay ở lúc cô giả vờ như việc gì, lờ chuyện thì Thẩm Trình cúi đầu, khuôn mặt tuấn tú xuất hiện đầu cô.