“Ôi, trời đánh, là chỗ nào xảy chuyện thế, thời đại mà vẫn thể sống yên mà Trương Thu sợ Lương Xuân Hoa mấy lời khiến những khác cũng ý kiến cho nên vội vàng lôi kéo tay của bà một chút.
“Mẹ, đừng như , Thường Minh ăn chén cơm , đây là trách nhiệm của ”
Nói thì như thế, nhưng trong lòng Trương Thu cũng lo lắng kém Lương Xuân Hoa bao nhiêu.
Chỉ sợ những tình huống như thế là chuyện lớn.
Cô vô ý thức vuốt ve bụng của , lo lắng.
Ngoại trừ Lương Xuân Hoa cùng Trương Thu thì còn ít khác lo sợ trong lòng.
Ai cũng trợn tròn mắt về phía binh lính bên , hận thể để đàn ông con trai nhà mau mau về để hỏi xem chuyện gì xảy .
Giang Niệm Tư thấy tất cả đều lo lắng thì trong lòng nặng nề thở một .
Nhất định sẽ chuyện gì.
Cô về phòng .
Chỉ chốc lát , Thẩm Trình trở về.
Sắc mặt của vô cùng gấp gáp, là sự ngưng trọng từng xuất hiện mặt .
Trông thấy Giang Niệm Tư ở bên ban công thì Thẩm Trình qua, dùng sức ôm chặt cô, chôn đầu hõm vai cô hít một thật sâu.
“Niệm Niệm, ” Giang Niệm Tư ôm , mặt mang nụ thản nhiên: “Ừ, , em sẽ ở bên cạnh .”
Thẩm Trình cho rằng cô đang đến vấn đề tư tưởng, cô sẽ ở nhà chờ về.
Trước đó khi nhiệm vụ, từng một sự ràng buộc nào khiến nỡ.
DTV
Có lẽ là bởi vì nhà đều là quân nhân cho nên quen với những chuyện , coi nó như nhiệm vụ hàng ngày.
hôm nay, trong lòng của thứ mà dứt .
Cô ở trong lòng , chính là một nhỏ bé như , chỉ cần cơn gió thổi qua thì sẽ ngã.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-505.html.]
Cơ thể nhỏ bé càng ngày càng khiến Thẩm Trình thương yêu.
Lần , đây chính là đầu tiên cảm thấy hối hận vì trêu chọc cô kể từ ngày quen cô.
Tình huống của huyện Bắc Dư bên còn nghiêm trọng hơn tình huống động đất ở Nam Thành nhiều.
Anh chuyến , căn bản là thể nào cam đoan sinh tử của .
Mà bọn họ cũng mới kết hôn.
Nghĩ tới đây, Thẩm Trình khỏi đỏ cả vành mắt, hung hăng giữ lấy đầu của cô hôn lên trán của cô.
“Niệm Niệm, nhất định sẽ cố gắng trở về.”
Nói xong câu , Thẩm Trình đột nhiên thả lỏng cô , đó rời mà cũng đầu .
Anh bước cực nhanh giống như sợ nếu còn thêm thì sẽ thể bước nữa.
Rõ ràng là lời tình cảm nào nhưng mà Giang Niệm Tư đỏ vành mắt như .
Vẫn luôn một đám mặc quân trang màu xanh đáng yêu như thế cho dù phía bất cứ gian nan cực khổ nào đang chờ đợi họ.
Chỉ cần nhân dân cần, quốc gia cần thì bọn họ nhất định sẽ dũng tới hề sợ hãi.
Cô sẽ là vợ ngăn cản khát vọng của , ngăn cản bước của .
Cô từng , cô hậu phương kiên cố vững mạnh nhất của .
Đợi đến khi tiếng đóng cửa truyền đến, Giang Niệm Tư mới thấp giọng nỉ non một câu: “Đồ đần, chờ em, em nhất định sẽ nhanh chóng đến chỗ .”
Ngày hôm đến bệnh viện, quả nhiên viện trưởng Lục lập tức mở hội nghị khẩn cấp.
Sắc mặt ông nặng nề, đều một chút tiếng gió.
Lúc thấy thái độ của viện trưởng Lục thì lập tức chuyện nhỏ.
Viện trưởng Lục cũng nhảm mà thẳng vấn đề : “Huyện Bắc Dư động đất, chúng là bác sĩ của bệnh viện quân khu cho nên nhất định đến đó trợ giúp, nếu ai thì sẽ báo danh tự nguyện, đó , hiện tại rõ tình huống động đất tại huyện Bắc Dư, thể mấy ngày sắp tới vẫn sẽ định ”