Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 512

Cập nhật lúc: 2025-03-21 15:12:08
Lượt xem: 40

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Các chiến sĩ đưa đứa bé đến tay Giang Niệm Tư thì đứa bé lập tức tắt thở, thậm chí còn cho cô cơ hội cứu.

Nhìn một sinh mệnh bé nhỏ mất trong tay như . Chân tay Giang Niệm Tư cũng run rẩy mấy lân.

Loại cảm giác bất lực thể nuốt hết tất cả lòng tin của một trong giây lát.

“Bác sĩ Giang, mau ôm đứa bé đến đây” Hứa Quan Quan thấy tình huống của đứa bé, với Giang Niệm Tư một tiếng.

Lúc Giang Niệm Tư ôm đứa bé xoay thì rơi nước mắt.

“Không cứu ...

Lúc Hứa Quan Quan mới thấy não đứa nhỏ cũng sắp lộ .

vô ý thức che miệng, trong lòng loại cảm giác khó chịu .

Đứa bé còn nhỏ như , còn kịp ngắm thế giới .

Thiên tai vô tình, lúc nào cũng nhắc nhở sinh mệnh yếu ớt đến nhường nào.

Sau khi cứu viện một thời gian, Giang Niệm Tư dẫn Từ Xán Xán cùng Hứa Quan Quan đến đưa nước cùng đồ ăn cho .

Cô chỉ chuẩn một xe đồ ăn, cũng vật cứu trợ đến kịp .

Bên , mấy Thẩm Trình cũng nghỉ ngơi lấy sức theo từng nhóm.

Mỗi cũng chỉ thời gian nghỉ ngơi là năm tiếng.

Bọn họ đến khu vực an của Giang Niệm Tư bên , đó chọn lấy một chỗ tương đối bằng phẳng lấy trời chăn lấy đất chiếu, trực tiếp ngủ ở bùn đất khô ráo.

Bờ môi của ai cũng khô nứt, đói đến mức n.g.ự.c dán đến lưng.

Bọn họ thời gian dư thừa cho nên chỉ thể nhanh chóng tiến giấc ngủ bổ sung thể lực.

Có tên lính chẹp chẹp miệng, : “Khát nước, uống nước.”

Thẩm Trình Giang Niệm Tư mang thức ăn và thức uống đến.

mà Thường Minh qua , chỉ một xe.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-512.html.]

Một xe đồ cũng thể kiên trì bao lâu, cũng đủ chia cho các chiến sĩ.

Anh thở dốc một , trầm giọng an ủi đoàn : “Nhịn một chút nữa, vật tư cứu viện cũng sắp đến , chúng thể dùng vật tư mà mấy bác sĩ Giang mang tới, để dân chúng dùng cả bọn họ dùng”

thì bọn họ cũng huấn luyện cho nên thể kiên trì trong thời gian tương đối lâu.

các bác sĩ thì khác, các cô còn cứu thương, nhất định gìn giữ thể lực.

Thẩm Trình cũng khát nước.

Bắt đầu từ rạng sáng đến bây giờ, trời cũng tối, uống một hớp nước nào trong thời gian mười mấy tiếng, mà cũng ăn chút đồ ăn nào.

Nếu sáng mai mà đồ cứu viện còn đến thì bọn họ cũng chỉ thể ăn cỏ bắt côn trùng để chống đói.

Trong lúc bọn họ chuyện, cách đó xa truyền đến một loạt tiếng bước chân dẫm lên đồ vỡ nát.

Thẩm Trình phúc chí tâm linh, loại dự cảm mãnh liệt.

Anh bỗng nhiên thẳng .

Dưới ánh trăng sáng ngời, Giang Niệm Tư mang theo mấy y tá giẫm lên đám phế tích về phía bọn họ.

Trong tay các cô một cái thùng lớn.

Thẩm Trình nên gì, chỉ khi quen cô thì thường xuyên rơi nước mắt.

Anh bảo một tiếng, nhanh chóng dậy chạy qua hỗ trợ.

Thẩm Trình cũng bước đến bên cạnh Giang Niệm Tư, nhận lấy cái thùng trong tay cô.

“Bên trong đựng đồ ăn ?”

“Ừ, còn nước, mau phát cho một ít, nhiều đồ ăn cho nên ăn lót một chút.”

Trong lúc nhất thời Thẩm Trình cũng nên gì với cô. gì Trong thùng đều là bánh bao chay.

DTV

Giang Niệm Tư cảm thấy cứu viện vất vả, khó tiêu hóa vật cứng cho nên mua hết bánh bao chay.

Bây giờ một chiếc bánh bao chay lớn hơn cả một nắm đ.ấ.m của đàn ông.

Sau khi mang đồ ăn đến, Giang Niệm Tư cùng các y tá mở cặp táp phân phát nước và bánh bao cho tất cả các chiến sĩ đang mệt mỏi.

Loading...