Anh vẫn luôn cảm thấy kỳ kỳ quái quái bởi vì cô theo đuổi Thẩm Trình.
Lúc đổi ý nghĩ là lúc cô chạy đến huyện Bắc Dư.
Em gái vì cứu Thẩm Trình, để ý sinh mệnh của .
Cô , nếu đổi là thì cô cũng sẽ như .
Cho nên lúc cô hẹn đàm luận chút chuyện buổi trưa hôm nay thì hề do dự mà đồng ý.
Thấy nửa ngày mà cô vẫn mở miệng, chút gấp, một khắc , liền đáp án của .
Anh đang mong đợi cô đến chuyện quen.
“Từ 25 tuổi thì thúc giục kết hôn, một mực kéo tới bây giờ, cho nên thể bởi vì chuyện tuổi tác mới quen với cô.
Anh , với Hứa Quan Quan: “Hẳn là do thích em”
Là thích, chấp nhận vì tuổi tác.
Hai mắt Hứa Quan Quan b.ắ.n một tia sáng, tiếp đó chút bá đạo : “Cái gì gọi là hẳn là, thích là thích, hẳn là, mau , bảo thích em để em vui vẻ một lát.
Bộc lộ tình cảm ngay thẳng đến mức là mức độ hiếm của Giang Bằng Vũ.
Anh cô chọc , vốn là cảm thấy hổ mở miệng mấy lời , nhưng lúc tâm tình cô ảnh hưởng thì phát hiện tự nhiên.
“Thích, thích em, Giang Bằng Vũ thích Hứa Quan Quan, ?”
Hứa Quan Quan vui vẻ , mà đàn ông cũng thể mấy lời êm tai như .
Cô vui vẻ như trong lòng mới lau một nhưng miệng : “Nhìn bộ dáng thành khẩn của , em cho phép thích em”
“Còn cho phép thích” Giang Bằng Vũ giữ chặt mặt của cô : “Cái đuôi của em cũng sắp vểnh lên trời .”
Hứa Quan Quan cũng tách , với dương dương đắc ý: “Em theo đuổi đàn ông thích mà còn thể lên trời ?”
Giang Bằng Vũ đổi nét mặt mặt, cố nén họ một tiếng: “Em còn thể xuống đất”
“Em chạm đất.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-541.html.]
Hôm nay tâm trạng của Hứa Quan Quan , một tâm sự lớn giải quyết, cô nuốt kẹo xuống vui sướng hài lòng mà tiếp tục ăn cơm.
mà tránh chiếc bánh bao ở trong bát.
Đây là chiếc bánh mà Giang Bằng Vũ ném trong bát của cô .
Giang Bằng Vũ thấy cô ăn thì là cô để ý chuyện , xích gần cô , thấp giọng : “Em ăn cái gì thì ăn, cần bận tâm đến , thực bánh nhân rau hẹ thơm, cũng thích ăn”
Hứa Quan Quan: “ “} Cô giống như mèo dẫm đuôi, chỉ một giây mà xù lông: “Cho nên hôn em là ăn bánh nhân rau hẹ ?”
Giang Bằng Vũ sờ lên chóp mũi, giống như sai.
“... Nếu tính toán kỹ thì đó hôn.
“Tính là gì?” Hứa Quan Quan hỏi, xem thể hoa gì.
Kết quả Giang Bằng Vũ : “Đó là đơn phương cưỡng hôn Hứa Quan Quan: ““
A, g.i.ế.c .
Nhận tầm mắt của cô , Giang Bằng Vũ hiếm khi tự xét , cúi đầu : “Xin , là của , để ăn, em cần ăn ““
Nói xong, đưa đũa gắp chiếc bánh bao trong bát của Hứa Quan Quan lên.
Khi sắp đưa đến miệng thì Hứa Quan Quan nắm chặt cổ tay.
Giang Bằng Vũ hiểu về phía cô .
Hứa Quan Quan nghiêm mặt : “Đừng ăn.”
“Vì ?” Giang Bằng Vũ hỏi.
DTV
Hứa Quan Quan đáp: “Bởi vì em chỉ thích ăn bánh nhân thịt heo rau hẹ, thích ngửi”
Trong đầu Giang Bằng Vũ hiện đầy dấu chấm hỏi: “Cũng bảo em ngửi mà?”
Hứa Quan Quan tuỳ tiện nhét ít đồ ăn trong miệng của , tiếp đó lôi cổ tay của khỏi nhà ăn.
Lúc hai ngang qua Giang Niệm Tư thì thậm chí còn thấy cô.