Giang Tuyết điện thoại trong văn phòng, khi nhận tin thì ngạc nhiên : “Mẹ, Đậu Đậu, Tư Tư sinh .”
“Mẹ, chị sinh em trai cho con, mau dẫn con xem xem trai. Đinh Hồng Mai giơ tay tát một cái đầu của Giang Đậu Đậu: “Nói linh tinh gì thế, đó là cháu trai của con, cái gì mà em trai”
Giang Đậu Đậu tội nghiệp mà xoa đầu, “A” một tiếng.
Vẻ mặt Đinh Hồng Mai tràn đầy lo nghĩ, lôi kéo Giang Đậu Đậu cùng Giang Tuyết lập tức lên đường.
Một bên khác, Giang Niệm Tư đến trong mộng cảnh.
Cô hỏi của cục thời công: “Tình huống của mấy đứa nhỏ là bút tích của mấy ?”
Người của cục thời cục thở dài: “Lúc là do chúng sai lầm, tình huống của đứa bé là do chúng đền bù cho , đừng lo lắng, đứa nhỏ chỉ bé hơn một chút, nhưng thực tế khỏe mạnh hơn bất cứ ai.
Giang Niệm Tư : “ sớm đoán chuyện , đang hỏi đến chuyện sinh non, là các giúp giảm đau ?”
Sinh hai đứa bé quá thuận lợi khiến Giang Niệm Tư khó nghi ngờ.
Người của cục thời bình tĩnh phủ nhận suy đoán .
“ chỉ hỗ trợ để con của cô như trẻ sinh non chứ đổi quá trình sinh nở của cô, lẽ là do thể chất của cô đặc thù.”
Tiếng dứt, phát một tiếng : “Dựa theo kịch bản gốc, khi cô cùng Thẩm Trình thuận lợi sinh hạ một trai một gái thì cũng coi như sửa trật tự của thời , đây là cuối liên hệ với cô, tam biệt”
Giang Niệm Tư , khi động đất, cũng đó là cuối liên hệ với cô.
Không vẫn liên lạc .
cô phản bác: “Được, tạm biệt, cảm ơn.
Người của cục thời đáp: “Không cần cám ơn, chỉ đền bù cho sai lầm của chúng thôi”
“Cảm ơn, dù thì phạm sai lầm cũng .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-550.html.]
Nói xong câu , Giang Niệm Tư ép tỉnh từ trong mộng.
Vừa tỉnh thì bên tai thấy tiếng oa oa.
Mở mắt , cô lập tức thấy tư thế Thẩm Trình chuyên nghiệp ôm con.
Cô ôn hòa: “ là phí công luyện tập trong thời gian mang thai..”
Thẩm Trình thể thường xuyên bạn cùng Giang Niệm Tư cho nên trong quá trình cô mang thai, cố ý học cách chăm con từ chỗ vợ của Thường Minh.
Anh chia sẻ càng nhiều công việc liên quan đến mấy đứa trẻ càng trong thời gian thể ở bên cạnh cô.
Thẩm Trình cảm nhận ánh mắt của Giang Niệm Tư, ôm con gái đầu về phía cô, với giọng điệu ôn hòa: “Niệm Niệm, em uống chút nước ? Em đói ?”
“Em đói. Giang Niệm Tư lắc đầu: “Anh đưa con bé qua đây để em xem một chút”
Nghe Giang Niệm Tư , Thẩm Trình bế con gái đến bên giường cô.
Nhìn kỹ mà xem, con bé còn nhỏ hơn cả trai , khuôn mặt chỉ nhỏ bằng quả táo và đang ửng đỏ.
Con trai lớn lăn ngủ ngon lành bên cạnh Giang Niệm Tư, còn cô con gái nhỏ vẫn còn thức, thỉnh thoảng phát những tiếng rên ngọt ngào khiến trái tim Giang Niệm Tư tan chảy.
Sau khi Giang Niệm Tư kêu Thẩm Trình đỡ cô dậy, cô dang tay ôm lấy con gái nhỏ của lòng.
Khuôn mặt cô bé ngây thơ dịu dàng đến lạ, Niệm Tư đưa tay nhéo nhẹ khuôn mặt nhỏ nhắn của đứa bé: “Con gái của đói nào?”
“Anh cho con ti sữa đậu nành và tã .
Thẩm Trình thấy môi Giang Niệm Tư khô khốc, đưa cốc nước lên miệng cô, “Niệm Niệm, uống chút nước , bảo Thường Minh nhờ hầm canh gà cho em , lát nữa sẽ mang tới”
Ở thời đại , sữa bột còn phổ biến, chỉ sữa đậu nành và sữa mạch nha, chắc chắn sẽ đủ dinh dưỡng cho trẻ nhỏ.
DTV
Giang Niệm Tư mới ngủ say, Thẩm Trình cũng đánh thức cô.