“Mẹ Thường Minh? Là cô Lương Xuân Hoa ?” Giang Niệm Tư uống một ngụm nước trong cốc, cổ họng khô khốc cũng dịu đôi phần, cau mày hỏi: “Không phiền khác nhiều quá là ?”
Thường Minh là cấp của , chỉ sợ là Thẩm Trình nhờ giúp đỡ thì sẽ ngại mà dám từ chối, Giang Niệm Tư ép như .
Thẩm Trình cô lo lắng, đành giải thích: “Thường Minh giúp đỡ chúng , lát nữa sẽ đưa cho một ít đặc sản Bắc Kinh để cảm ơn, em đừng lo.”
Sau khi Giang Niệm Tư thai, Thẩm Vũ Lâm và Tưởng Tân Lệ gửi nhiều đồ ở Bắc Kinh về.
Ngay cả ông bà ở huyện Tư Trần cũng gửi nhiều đặc sản ở địa phương tới.
Giang Niệm Tư dùng tới chúng cho nên Thẩm Trình trao đổi cùng Lương Xuân Hoa, nhờ cô giúp một ít đồ ăn dinh dưỡng để cho Giang Niệm Tư tẩm bổ.
Nghe Thẩm Trình xong, Giang Niệm Tư mới yên tâm.
“Thẩm Trình, với và chị của em ? Còn cả, ông bà nội nữa”
Hai đứa nhỏ đời thật đột ngột, cho dù tính theo đúng ngày dự sinh thì cũng đến lúc, cô và Thẩm Trình đều bất ngờ, cũng thông báo với ai.
Thẩm Trình : “Vẫn muộn, lát nữa sẽ kêu Tiểu Hồ thông báo cho .
Từ lúc Giang Niệm Tư lên cơn đau sinh con cho đến bây giờ tròn con vuông, Thẩm Trình lúc nào nghỉ ngơi.
DTV
Con gái nhỏ cứ khó chịu mãi và ôm mới chịu yên.
Giang Niệm Tư gật đầu, cô chăm chú con gái nhỏ trong lòng vẫn luôn mút môi , hình như cô bé vẫn no.
“Anh bên ngoài, em cho con ăn ”
Nói đến việc cho con b.ú Giang Niệm Tư vẫn cảm thấy hổ, chồng cô cô cũng , nhưng khi khác cô thì cô thực sự sẽ cảm thấy khó chịu.
Thẩm Trình ngoài canh cửa, Giang Niệm Tư ôm con gái lòng cho cô bé bú.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-551.html.]
Nhóc con đúng là đói bụng, đứa nhỏ mút mạnh liên tục khiến Giang Niệm Tư chút khó chịu.
Cô nhẹ nhéo má cô bé: “Con ngoan, ăn chậm một chút.”
Cô bé quấy rầy trong lúc ăn, rên lên ậm ừ khó chịu.
Sau khi cho con gái ăn xong, Giang Niệm Tư cũng cho trai của cô bé ăn một ít.
Kết quả là dù cô chọc nhóc con thế nào nữa nó vẫn ngủ ngon lành, mưa bão giờ ập đến thì đứa nhỏ cũng chẳng thèm động đậy.
Nhìn hai đứa nhỏ bên cạnh, khuôn mặt tròn nhỏ nhắn của Giang Niệm Tư tràn ngập niềm hạnh phúc và hài lòng, rõ ràng cô khá gầy, nhưng khuôn mặt bầu bĩnh đáng yêu với bộ n.g.ự.c nhỏ tròn đầy nhấp nhô.
Vừa cho hai nhóc con ăn xong, Giang Bằng Vũ và Hứa Quan Quan tới.
Hứa Quan Quan tới mua nhiều món quà nhỏ tặng cho Giang Niệm Tư.
Còn Giang Bằng Vũ chăm chú đứa nhỏ trong nôi, cảm thấy thật thần kỳ.
“Tư Tư, em thật sự sinh hai đứa nhỏ ?”
Anh vẫn thể tin em gái thực sự sinh, còn sinh hẳn hai đứa.
Hứa Quan Quan cảm thấy buồn , nhéo eo : “Anh hỏi vớ vẩn gì thế? Nếu Tư Tư sinh thì sinh chắc?”
Thoáng chốc đôi mắt Giang Bằng Vũ sáng ngời, lộ nụ ngây thơ, đưa tay xoa xoa quần: “Chỉ là cảm thấy chút đúng lắm, Tư Tư, thể ôm đứa nhỏ ?”
“Đương nhiên là .” Giang Niệm Tư với Thẩm Trình: “Thẩm Trình, đưa con trai lớn cho bế một lúc ”
Công chúa nhỏ ngoan trong lòng Giang Niệm Tư, Thẩm Trình cần lo lắng về tên thô lỗ Giang Bằng Vũ sẽ đau con gái yêu của .
Thẩm Trình tiến tới cẩn thận bế con trai lên, khẳng định tư thế của chuyên nghiệp và tiêu chuẩn.
Kết quả trong tay Giang Bằng Vũ biến thành tư thế nâng tạ.