Xuyên Thành Mỹ Nhân Ốm Yếu Nhưng Xinh Đẹp - Chương 580

Cập nhật lúc: 2025-03-22 00:18:47
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lúc ở trong mắt của bà, đứa con gái hư đốn chẳng khác nào đồ cặn bã thiếu trách nhiệm, đùa giỡn với tình cảm của con trai nhà lành, l lợm chịu nhắc đến việc kết hôn, để cho cứ mãi chờ nó.

Sắc mặt của bà nghiêm , vẻ mặt cứng rắn : “Tiểu Thiệu, con yên tâm , dì sẽ để cho con bé thúi gì thì nữa , hai đứa yêu gần một năm , cũng nên xem ngày chuẩn kết hôn thôi, con đừng nuông chiều con bé Giang Tuyết quá, hư cả , để dì chủ, chờ em gái của các con ở cữ xong, dì sẽ bắt đầu sắp xếp chuyện .”

Giang Bằng Vũ thấy thế thì khóe miệng giật giật.

“Thím của khôn khéo thông minh như mà cũng con hàng lừa ?”

thật là... cao thủ.

Kết quả là, Giang Niệm Tư sang tháng ở cữ, Đinh Hồng Mai trở về chuyện thứ nhất, chính là níu lấy lỗ tai của Giang Tuyết : “Đi nhận giấy kết hôn với Thiệu Dương ngay.

DTV

“Hả?”- Giang Tuyết ngơ ngác mà của cô : “Mẹ, vụ gì mà kêu con nhanh ?”

Lời chọc giận Đinh Hồng Mai.

“Con còn thấy chuyện tới nhanh hả? Con với tiểu Thiệu yêu bao lâu , con còn nhớ ? Có là nên chịu trách nhiệm với ?”

trời?

Giang Tuyết ngơ còn hơn con nai vàng, của cô Thiệu Dương rót thuốc mê hoặc gì hả? Hơn nữa, cô cũng chịu kết hôn.

“Mẹ, con mới là con gái, gả mà”

“Con gái thì cần chịu trách nhiệm với bạn đời ?”- Đinh Hồng Mai vội tìm sổ hộ khẩu, đó ném lên Giang Tuyết, đuổi cô khỏi văn phòng.

“Nếu con đem giấy kết hôn trở về, thì đừng hòng bước chân cửa.”

Sau đó “Rầm” một tiếng, cửa đóng sầm .

Giang Tuyết: ...

Chuyện cần nghĩ, khẳng định là con sói già vẫy đuôi giả bộ đáng thương nữa .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-580.html.]

Thế là Giang Tuyết lái xe, cầm theo sổ hộ khẩu, vọt tới quân đội của Thiệu Dương, giấy xin nghỉ tìm .

Thiệu Dương còn kịp ôm quả ớt nhỏ nhà , ném một cái sổ hộ khẩu mặt.

Anh Giang Tuyết kéo một đường đến ký túc xá.

Sau đó dùng lực ném lên giường.

Thiệu Dương từ giường lên, cầm sổ hộ khẩu đợi trong chốc lát.

Mắt bé con đang thở phì phò đối diện, chuyện gì xảy , giang hai tay đầu hàng: “Có thể cho cơ hội để giải thích ?”

“Trước khi giải thích thì trả lời ba vấn đề cho em cái ”- Giang Tuyết thở phì phò .

chống nạnh, ngón tay kém chút thọc mạnh mũi Thiệu Dương.

Thiệu Dương chột nắm c.h.ặ.t t.a.y của cô : “Em hỏi

“Câu đầu tiên, bao giờ hỏi cưới em ?”

Câu khiến cho Thiệu Dương tự tin mười phần: “Tất nhiên là .”

Thái độ phách lối của Giang Tuyết trong nháy mắt đánh úp, cô kinh ngạc đối phương: “Anh từng cầu hôn á? Hồi nào chứ?”

Nhìn thấy vẻ mặt mờ mịt của bạn gái, Thiệu Dương bất đắc dĩ tiếng: “Lần thứ nhất, đưa sổ tiết kiệm của cho em, với em rằng, Tuyết Nhi, chúng kết hôn .”

“Hả, chuyện ?”- Giang Tuyết mở to hai mát.

“Có, nhưng lúc Lưu Vân Cường đến tìm em, là bên phía Hải thị phương thức hợp tác mới, khi rời em bảo là chúng chờ tiếp, đó thì đó.”

“Lần thứ hai, ở nhà của em, chúng va chạm gây gổ, thừa cơ chuyện kết hôn, em cho một bạt tay, là đồ khốn, nên em cũng quên

“Lần thứ ba, ngay đầu tuần, xin kết hôn, lãnh đạo cũng phê chuẩn, lúc em ký cái hợp đồng, với , xong đời, ký sai đơn, đó chạy tìm Lưu Vân Cường”

Loading...