Anh đến c.h.é.m đinh chặt sắt, con ngươi đen láy mang theo một tia trò đùa.
Giang Tuyết đến sửng sốt một chút.
Có một việc khó mà cân nhắc .
Nguyên bản cô còn để mấy chuyện ở trong lòng, nếu cẩn thận thì, giống như thật đúng là chuyện như ?
Cô đối phương một chút, chột : “Cho nên mới oan ức chạy đến chỗ em ngáng chân ?”
Thiệu Dương cô ất chột như thế, khóe miệng ngăn , kéo trong n.g.ự.c : “ đang sử dụng tài nguyên vốn hợp lý mà.”
Giang Tuyết: ..
“Không ba vấn đề lận ? Còn hai cái nữa ?”- Thiệu Dương cô lời, chủ động bắc cầu cho đối phương.
Hai vấn đề còn đáp trả vô cùng thuần thục, Giang Tuyết hỏi.
Giang Tuyết hỏi : “Anh thật sự kết hôn ?”
Đây đang nhảm ?
Thiệu Dương vuốt cằm của cô , mổ mổ lên đôi môi đỏ hồng : “Nếu như thì em tin ? Như lời của em , Thiệu của em lớn tuổi , kết hôn, nếu em chịu gả, thì sẽ già mất.”
Mặt mày dịu dàng của như đang b.ắ.n từng tia từng tia từng sợi nhu tình.
Giang Tuyết ánh mắt đến bồn chồn, cô vươn tay che mắt : “Kết liền kết thôi, mà già , như thể mắt em dễ phân biệt lắm , cái là biến thành ông già ..”
Cô nhẹ nhàng một câu, khiến cho động tác của Thiệu Dương trở nên cứng đờ.
Vui sướng vội vàng tới kịp chuẩn , thể tin ôm chặt lấy thể của đối phương, để cô đối mặt với .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-my-nhan-om-yeu-nhung-xinh-dep/chuong-581.html.]
“Tiểu Tuyết Nhi, em thật , em đồng ý gả cho ?”
Cái vẻ mặt kinh ngạc là xảy chuyện gì ?
Giang Tuyết bưng lấy mặt của , ở trong n.g.ự.c đến gập cả : “Anh còn xem em là phụ nữ bội tình bạc nghĩa phụ lòng .”
Cô đến ngửa , Thiệu Dương nét mặt tươi sáng loáng của bạn gái, nâng eo của cô lên, cúi hôn lên đôi môi của cô .
Khi nụ hôn kết thúc, Giang Tuyết che ở lồng n.g.ự.c của , với đối phương: “Tùy ý bằng, chắc chờ kịp , em cũng chuẩn xong, lĩnh giấy kết hôn thôi”
Thiệu Dương liếc cô một cái, kích động lôi kéo cô hôn thêm một cái: “Được, thôi.”
“Này , quần áo, cổ áo cài nút đàng hoàng kìa.”- Giang Tuyết gấp đến độ nhắc nhở .
DTV
Thiệu Dương cúi đầu thoáng qua, thấy Giang Tuyết nhíu mày, một bên chậm rãi cài cúc áo , một bên đùa với cô : “Em nhắc thì chắc cũng phát hiện , mỗi em hôn thì đều mấy chuyện xa, trộm gỡ cúc áo của chứ gì.
“1 Đáp chính là một cái giậm chân từ Giang Tuyết.
Ngày Giang Tuyết và Thiệu Dương nhận giấy chứng nhận kết hôn, mặt trời đang chiếu sáng rực rỡ, cảnh xuân tươi .
Một mặc áo sơ mi trắng và một mặc quân trang màu xanh lá cây.
Dưới ống kính, các đường nét khuôn mặt của đàn ông , dịu dàng và thanh lịch, đôi lông mày giãn , mặt là nụ rạng rỡ.
Người phụ nữ thanh tú và xinh , khi ống kính, đôi mắt cô biến thành vầng trăng lưỡi liềm.
Ra khỏi cục dân chính, Thiệu Dương nắm lấy tay Giang Tuyết.
“Chúng kết hôn”
Giang Tuyết chỉ bán đồ chơi bằng đường mặt : “Anh ngốc , vân lặp bao nhiêu . Ở đó bán đồ chơi bằng đường, em một con thỏ.”