## Chương 3: Liễu Hạo Triết tìm đến
Sau khi uống Hỗn Độn Thủy, Vương Tử Hiên cảm thấy như thiêu đốt, đau đớn đến mức ngã quỵ xuống đất. Hắn ôm chặt hai vai, lăn lộn đất vì đau đớn. Khuôn mặt méo mó, đau đớn như mất lý trí, dùng đầu đập mạnh chiếc giường đá bên cạnh.
“A… Đau quá, đau quá…”
Cơn đau khủng khiếp kéo dài suốt một canh giờ. May mắn là đang ở trong gian ngọc bội, nếu , với tình trạng lúc thì đập đầu, lúc thì rên rỉ vì đau đớn thế , chắc chắn sẽ hàng xóm xung quanh thấy. Nếu phát hiện thì phiền phức to.
Vương Tử Hiên ôm đầu, lúc bò dậy từ đất, mồ hôi sớm ướt đẫm quần áo, trán cũng va mà rách một mảng. Hắn lấy túi nước trong nhẫn trữ vật , uống vài ngụm nước linh tuyền mới dần hồi phục . Vết thương trán cũng nhanh chóng lành .
Vương Tử Hiên cất túi nước , đó lấy một cái dụng cụ to bằng nắm tay, đặt tay lên dụng cụ, truyền một tia linh khí. Nhìn thấy đó hiển thị là Hỗn Độn Ngũ Hành Linh Căn, khỏi nhếch mép . “Tốt, cuối cùng cũng uổng công vô ích. Cuối cùng cũng đổi linh căn.”
Linh căn đối với tu sĩ vô cùng quan trọng, đặc biệt là ở hạ giới. Hạ giới vốn cằn cỗi, tài nguyên tu luyện vốn nhiều, căn bản nuôi nổi tu sĩ đa linh căn. Bởi , nhiều môn phái lớn đều nhận tu sĩ đa linh căn, cho dù miễn cưỡng môn phái cũng chỉ thể tử ngoại môn.
Tu sĩ linh căn càng nhiều, tốc độ tu luyện càng chậm, tài nguyên cần thiết cũng càng nhiều. Vì , các môn phái lớn càng thích tu sĩ Thiên Linh Căn, càng thích Linh Thể. Hiện tại, năm loại linh căn của Vương Tử Hiên hợp thành một loại Hỗn Độn Linh Căn, như , tư chất tu luyện của cũng sẽ nâng cao nhiều. Tư chất hiện tại của còn hơn cả tu sĩ Thiên Linh Căn, đủ để sánh ngang với Linh Thể.
Nam chính Liễu Hạo Triết ban đầu là tu sĩ Mộc Linh Căn, về , bởi vì Hỗn Độn Thủy, biến thành Mộc Linh Thể, trở thành thiên tài nhất Thiên Hồng đại lục. Bây giờ mất Hỗn Độn Thủy, nam chính còn thể trở thành Mộc Linh Thể .
Cảm nhận cơ thể khôi phục, Vương Tử Hiên dậy tới chỗ giá để đan dược bên ngoài, lấy ba bình Hồi Xuân Đan cấp một, bỏ nhẫn trữ vật, đó mới rời khỏi gian ngọc bội.
Trở về nhà, Vương Tử Hiên đun một nồi nước, tắm rửa sạch sẽ. Sau đó, một bộ quần áo sạch sẽ. Đi tới phòng bếp, bắt đầu bữa sáng.
Bởi vì trong nhà chỉ một , cho nên Vương Tử Hiên cũng nhiều món, chỉ dùng linh mễ nấu một nồi cháo, trong cháo cho thêm ít rau xanh và thịt yêu thú, thành cháo thịt.
Nấu xong, ngửi thấy mùi thơm nồng của thịt, Vương Tử Hiên khỏi nhướn mày. Thơm quá! Quả nhiên, linh mễ, thịt yêu thú và linh thảo linh khí thật sự giống!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nam-phu-duoc-cung-chieu/chuong-3-lieu-hao-triet-tim-den.html.]
Ngồi ở bàn, Vương Tử Hiên múc cho một bát cháo, vẻ mặt hưởng thụ ăn.
Vương Tử Hiên ăn nửa bát cháo thì thấy một thiếu niên mặc áo trắng tinh khiết, dung mạo tuấn tú thoát tục, môi hồng răng trắng, từ bên ngoài . Dựa theo ký ức của nguyên chủ, chính là Liễu Hạo Triết, nam chính của quyển sách .
Không thể , Liễu Hạo Triết lớn lên thật sự ! Mặc dù chỉ mới mười ba tuổi, nhưng là một mỹ nam tử . Không trách nguyên chủ si mê đối phương như , cam tâm tình nguyện chó săn, vị quả nhiên là tả xiết!
“Liễu Hiên, đỡ hơn chút nào ?”
Vương Tử Hiên thấy đối phương hỏi, nhíu mày. “Toàn đều đau nhức, vết thương của e là tịnh dưỡng mười ngày nửa tháng.” Nói xong, Vương Tử Hiên khẽ thở dài một tiếng. Thực , vết thương của Vương Tử Hiên hơn nhiều, chỉ là cho đối phương mà thôi.
Liễu Hạo Triết , khỏi nhíu mày, vẻ mặt lo lắng. “Vậy thì nghỉ ngơi cho ! Huynh còn đan dược ? Có cần giúp mua ?”
Vương Tử Hiên đối mặt với sự quan tâm của Liễu Hạo Triết, chút thụ sủng nhược kinh. “Không cần, còn một ít đan dược.”
Nam chính như giả tạo quá , nguyên chủ chính là một luyện đan sư cấp một đó! Cần giúp mua đan dược ?
Liễu Hạo Triết bát cháo bàn, Vương Tử Hiên lộ nụ "ngây thơ". "Huynh đang ăn cơm !"
Vương Tử Hiên đôi mắt to của đối phương tràn đầy mong đợi, là buồn bực, thể hiểu ý tứ của đối phương ? Đó là ăn a! cũng kỳ quái, Liễu Hạo Triết là trẻ mồ côi, thuật pháp, ngày tháng sống vất vả, vẫn luôn dựa trong thôn bố thí mới lớn đến chừng . Hiện tại cũng mười ba tuổi thành niên , trong thôn cũng còn quản nữa, cho nên, nguồn linh thạch hiện tại của là dựa việc trồng linh thảo.
Vương Tử Hiên trong lòng tuy tình nguyện, nhưng vẫn lấy một cái bát múc cho đối phương một bát cháo, đưa đến mặt nam chính, mỉm : “Nếm thử tay nghề của xem.”
“Cảm ơn!” Nhận lấy bát cháo, Liễu Hạo Triết ăn từng ngụm nhỏ.
Vương Tử Hiên Liễu Hạo Triết đang ăn cháo đối diện, khỏi nheo mắt , hiện tại mới xuyên việt đến đây, nên cố gắng hết sức bắt chước nguyên chủ, biểu hiện ngoài thật nhiệt tình với nam chính, thể để đối phương bất kỳ sơ hở nào. Chờ đến khi rời khỏi thôn trang , rời khỏi phạm vi tầm mắt của nam chính, cũng cần ngụy trang nữa.