Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 119: Kéo Bàn Tay Nhỏ

Cập nhật lúc: 2025-10-23 14:30:57
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Khi Đỗ Nhược về nhà, trong tay xách một cái giỏ nặng trĩu, trong giỏ đựng một con gà trống lớn béo mập, hai cái xương lớn, một gói bột mì và một ít khoai tây cùng rau củ, còn hành gừng tỏi và các loại gia vị khác.

 

Tiền thị đang trong sân, thấy con dâu thứ ba về, mặt lộ nụ hân hoan, vội vàng tiến lên đón.

 

Con dâu thứ ba con cuối cùng cũng về , lão tam cứ lẩm bẩm nhắc đến con đấy! Nói con ngoài lâu mà về, còn đại ca nhị ca con tìm, con mau qua đó xem .

Mèo con Kute

 

Miệng thì chút kiên nhẫn với con trai thứ ba, nhưng mặt bà nở hoa, khi con trai thứ ba tỉnh , tâm trạng bà cũng lên.

 

Đỗ Nhược gật gật đầu: Vâng, liền xem .

 

Tiếp đó, nàng đưa cái giỏ tay cho bà chồng: Gần đây đều ăn ngon ngủ yên, mua một con gà để bồi bổ chút.

 

Tiền thị xong, nụ mặt càng rạng rỡ hơn, vén tấm vải che giỏ , quả nhiên thấy một con gà trống lớn béo .

 

Ôi chao, con gà đúng là mập ghê! Tiền thị từng thấy con gà nào béo như , ngay cả con gà họ nhặt mấy ngày cũng béo bằng con .

 

Tiền thị vui vẻ : Con ở bên lão tam , con gà để lão đại thịt, lát nữa nương sẽ nấu cơm, con đừng bận rộn nữa.

 

Đỗ Nhược lúc cũng chút mệt, dứt khoát cứ để họ .

 

Trở về phòng, nàng thấy Sở Vân Chu tỉnh , sắc mặt vẫn còn tái nhợt, nhưng ánh mắt sáng rõ, tinh thần trông hơn nhiều.

 

Sở lão đầu bên giường, hai cha con đang chuyện.

 

Cha, con về .

 

Sở lão đầu lập tức dậy: Con đây một lát, phụ chuyện với con.

 

Đỗ Nhược hiểu phụ ý gì, vội vàng tới ngoan ngoãn xuống ghế.

 

Sở lão đầu lấy một bọc bạc và hai củ nhân sâm từ trong lòng, trịnh trọng : Gia đình bây giờ thiếu ăn thiếu mặc, cuộc sống trôi qua hơn nhiều. Số bạc đều là lão tam kiếm mấy năm qua, và mẫu các con sẽ quản nữa, hai con tự giữ lấy. Còn củ nhân sâm , đợi lão tam khá hơn một chút, đến lúc đó con hãy mang tìm chỗ bán, bạc bán thì về chia cho mấy của con, bọn họ đều phần.

 

Chuyện nhân sâm, Đỗ Nhược cảm thấy chia như là hợp lý, quả thật nên chia cho .

 

Chỉ là bạc thì… Phụ , bạc , vẫn là phụ giữ lấy , Vân Chu ca và bạc dùng. Đỗ Nhược vội vàng từ chối, nàng phần lớn bạc trong nhà đều do nam nhân mắt kiếm , nếu phụ đều lấy hết, trong nhà chắc chắn còn bao nhiêu.

 

Sở lão đầu thở dài : Bảo con giữ lấy thì con cứ giữ lấy. Lão tam mắc bệnh còn cần dùng ít bạc, trong nhà con cần lo lắng, còn nhiều dưa muối đó, đến lúc đó bán đều là bạc.

 

Đỗ Nhược vội vàng Sở Vân Chu, xem ý kiến của , thấy gật đầu với , nàng mới đáp lời: Vậy ạ! Cứ để chúng giữ, nếu phụ chỗ nào cần dùng bạc, con sẽ lấy .

 

Sở lão đầu phất tay, xoay rời , để đôi vợ chồng trẻ chuyện.

 

Đỗ Nhược đột nhiên nhận một bọc bạc, nàng chút kinh ngạc cân nhắc trọng lượng, phát hiện bọc bạc nặng trĩu, ít nhất cũng hơn hai trăm lượng.

 

Nàng trong lòng rõ, bên trong chắc chắn chỉ , bởi vì nàng thấy bên trong còn ngân phiếu.

 

Sở Vân Chu nhẹ giọng : Phụ đều với , những ngày ở nhà, nàng cùng nhà hái rau dại, dưa muối mang bán, còn đào nhân sâm. Phụ trong nhà bây giờ thiếu tiền, để tự quản ngân lượng mấy năm qua kiếm .

 

Đỗ Nhược xong bày tỏ sự thấu hiểu, chỉ cần bọn họ bán củ nhân sâm , chắc chắn mấy trăm lượng bạc nữa, đến lúc đó nàng sẽ hỏi Lã đại phu.

 

Nàng hiểu sâu sắc ý của lão nhân , chính là cho bọn họ , bây giờ trong nhà đủ của cải, cần bôn ba vất vả vì cuộc sống nữa, những bạc hãy sống vài ngày tháng an .

 

Không còn thêm lời nào, Đỗ Nhược đem bọc bạc và nhân sâm đặt một cái bọc vải, thực , nàng cất bạc và nhân sâm gian của , nơi nào an hơn ở đây.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-119-keo-ban-tay-nho.html.]

Sau đó, nàng mới xoay đầu thăm hỏi Sở Vân Chu, xuống chiếc ghế bên giường, nhẹ giọng hỏi Sở Vân Chu: Chàng cảm thấy thế nào? Thân thể chỗ nào thoải mái ? Nếu thoải mái thì .

 

Sở Vân Chu gượng gạo: Ta cảm thấy , vết thương đau như tưởng.

 

Đỗ Nhược thầm than lẽ là do nước gian, nếu nhiều vết thương như đau mới lạ.

 

Nghe chuyện, nàng đút nước cho uống, nàng uống nhiều một chút, mau chóng khỏe .

 

Sở Vân Chu thì nhân cơ hội lén nắm lấy tay Đỗ Nhược, dùng ngón tay cái còn thể cử động của nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay của thê tử, cảm thấy tay nàng mềm mại sờ dễ chịu.

 

Đỗ Nhược hành động của cho chút e thẹn, giãy thoát nhưng để chạm ! Chỉ cần vui.

 

Chỉ đành càu nhàu trách mắng: Bị thương còn động tay động chân, thật là khiến yên lòng, mau uống nước .

 

Sở Vân Chu hì hì, ngoan ngoãn há miệng uống nước.

 

Uống xong nước, thỏa mãn thở dài một , cảm thấy cổ họng đặc biệt dễ chịu.

 

Đỗ Nhược thấy uống xong nước, liền đặt bát và thìa xuống, bên giường, ôn nhu .

 

Ánh mắt hai giao , tựa như ngàn lời vạn tiếng thổ lộ.

 

Sở Vân Chu nhẹ giọng hỏi: Thê tử, hai tháng nàng sống ? Có chịu ủy khuất gì ?

 

Đỗ Nhược lắc đầu, mỉm : Ta , phụ mẫu, tẩu đều đối xử với , cần lo lắng. Trái , bên ngoài vất vả .

 

Nàng bất đắc dĩ thở dài một , đưa tay sờ sờ mặt : Chàng , gầy . Lần nhất định dưỡng thương thật , đừng để và phụ mẫu lo lắng nữa.

 

Sở Vân Chu gật đầu, nắm c.h.ặ.t t.a.y Đỗ Nhược: Nàng yên tâm , thê tử, nhất định sẽ lời nàng, mau chóng khỏe .

 

Tinh thần của Sở Vân Chu cũng chỉ chốc lát, nhanh ngủ , thế là Đỗ Nhược cùng mẫu nấu cơm.

 

Sở Vân Hà g.i.ế.c xong con gà trống lớn, đang nhổ lông, thấy tam tới, liền hỏi: Tam , con gà ăn thế nào?

 

Đỗ Nhược nghĩ một lát, trả lời: Gà dùng để kho tàu hầm với khoai tây , lòng gà thì xào ăn.

 

Sở Vân Hà nàng mô tả cách , chỉ cần tưởng tượng thôi cũng cảm nhận sự mỹ vị của món ăn đó, kìm nuốt nước miếng.

 

Tiền thị bưng hai cái xương ống lớn bó tay , đành hỏi con dâu thứ ba thế nào, bà nhận , nhiều món ăn chỉ trong tay con dâu thứ ba của bà mới thể nấu món ngon.

 

nhíu mày hỏi: Tam , cái xương con mua về để ăn ? Trên đó chút thịt nào, ăn đây!

 

Đỗ Nhược nhận lấy hai cái xương ống, thứ ông chủ bán thịt gọt sạch bách, đó ngay cả một thớ thịt cũng còn.

 

nàng vẫn giải thích: Mẫu , con mua cái là định dùng để hầm canh bồi bổ thể cho Vân Chu ca, chỉ uống canh thôi.

 

Tiền thị nghi hoặc hỏi: Thứ còn thể bồi bổ thể ?

 

Đỗ Nhược gật đầu: Đến lúc đó chặt nó thành hai khúc, đặt nồi hầm từ từ, canh thể dùng để nấu mì, hoặc uống trực tiếp cũng . Hơn nữa bên trong xương ống còn tủy xương nữa, hút một miếng thật thơm.

 

Nói , Đỗ Nhược liền xử lý hai cái xương ống, thành thạo chặt nó thành hai khúc, đó cẩn thận rửa sạch những mảnh xương nhỏ bên trong, ngâm nước ấm.

 

Mặc dù cái xương ống trông mấy thịt, nhưng chỉ cần nấu nướng khéo léo, vẫn thể trở thành một món ngon vật lạ.

 

 

Loading...