Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 123: Không Tìm Nhầm Người
Cập nhật lúc: 2025-10-23 14:31:01
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đỗ Nhược câu trả lời từ đàn ông, đó từ từ rút con d.a.o đang kề ở lưng về.
Cảm ơn ngươi hợp tác. Ta đến là để hỏi thăm chuyện sơn tặc, ngươi nhất đừng tiết lộ ngoài. Nếu để sơn tặc là ngươi cho , ngươi hẳn hậu quả đấy.
Người đàn ông dám đầu , vội vàng cam đoan: Tiểu nhân tuyệt đối sẽ cho ngoài.
Câu trả lời khiến Đỗ Nhược hài lòng, nàng lùi vài bước từ chỗ trèo tường rời .
Sau khi nàng rời , đàn ông dùng tay áo lau mồ hôi trán. Hắn còn cảm thấy sắp bỏ mạng , may mà đến vì chút đồ ăn vặt trong nhà.
Chuyện dám , đến là vì đám sơn tặc, sẽ là g.i.ế.c đám sơn tặc chứ! Càng nghĩ càng thấy khả năng, còn mong dẹp bỏ đám sơn tặc , để bọn họ thể sống yên .
Hắn đến bên giếng nước trong sân, vốc nước rửa mặt, đó tiếp tục trở ngủ.
Trong phòng, một phụ nữ hỏi: Chàng , lâu thế mới về.
Người đàn ông trèo lên giường, kéo chăn đắp lên bụng, thở dài : Ai, ngủ !
Đỗ Nhược trở về rừng, khi hội hợp với Triệu Tiểu Tứ, liền kể cho Triệu Tiểu Tứ tin tức nàng hỏi .
Triệu Tiểu Tứ xong, lập tức sốt ruột chờ , thúc giục: Vậy chúng còn đợi gì nữa? Mau xuất phát thôi!
Thế là, hai lập tức cưỡi lên ngựa của , phóng nhanh về phía ngọn núi lớn. Suốt quãng đường , Triệu Tiểu Tứ càng càng thấy quen thuộc, mấy ngày bọn họ mới ngang qua đây.
Trên đường , Đỗ Nhược và Triệu Tiểu Tứ luôn giữ cảnh giác cao độ, luôn để ý động tĩnh xung quanh.
Dù , đây cũng là nơi sơn tặc thường lui tới, sơ sẩy một chút thôi cũng thể rơi nguy hiểm.
Không lâu , bọn họ đến chân núi.
Triệu Tiểu Tứ chỉ một khu rừng phía : Tam tẩu, lúc đó chúng chính là nghỉ ngơi ở đây, đó gặp sơn tặc.
Đỗ Nhược thuận theo hướng ngón tay tới, trong lòng thầm suy tính. Xem , bọn họ là tự chui đầu lưới, đưa đến sào huyệt sơn tặc, bọn chúng cướp của bọn họ thì cướp của ai.
Nhìn ngọn núi sừng sững mắt, Đỗ Nhược khỏi cảm thán. Ngọn núi hiểm trở như , khó trách trở thành nơi sơn tặc tụ tập.
Ngẩng đầu lên đỉnh núi, mơ hồ thể thấy đường nét của dãy núi.
Trong lòng Đỗ Nhược khẽ động, quyết định tiên âm thầm thăm dò tình hình sơn tặc, tìm hiểu rõ phương hướng sào huyệt sơn tặc, cũng như bao nhiêu tên sơn tặc, đó mới vạch kế hoạch hành động cụ thể. Cùng lắm thì đến lúc đó cứ từng bước đột phá, thời gian cấp bách, lẻn lên núi khi trời sáng, nếu để sơn tặc tỉnh giấc thì sẽ .
Mèo con Kute
Nghĩ đến đây, Đỗ Nhược với Triệu Tiểu Tứ: Chúng giấu ngựa , bộ lên núi. Nơi như thế , thể đặt trạm gác ở cao, nếu phát hiện thì phiền phức lắm.
Triệu Tiểu Tứ gật đầu đồng tình, hai nhanh chóng xuống ngựa. Đỗ Nhược giấu ngựa bụi cây gần đó, thực chất là thu gian, nếu bọn họ trở về muộn, hai con ngựa khác dắt thì nàng tìm ở .
Sau đó, hai cẩn thận từng li từng tí đặt chân lên con đường lên núi, vòng quanh sườn núi để tìm vị trí quan sát thích hợp.
Không lâu , trời bắt đầu hửng sáng, một sơn trại xuất hiện xa mắt bọn họ.
Đỗ Nhược hạ thấp giọng : Lát nữa chuyện đều theo lệnh của , khi cho phép ngươi tuyệt đối hành động khinh suất.
Xâm nhập nội bộ kẻ địch thì Đỗ Nhược vô cùng thuần thục, ở mạt thế nàng thể sống sót, tất cả đều nhờ sự cẩn trọng cảnh giác, né tránh hết đến khác những cuộc khủng hoảng tang thi và sự tính toán của đồng loại.
Triệu Tiểu Tứ vội vàng gật đầu, tỏ ý sẽ tuyệt đối tuân theo mệnh lệnh.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-123-khong-tim-nham-nguoi.html.]
Bọn họ lặng lẽ mò đến gần sơn trại. Sơn trại xây đỉnh núi, xung quanh tường bao quanh, bên trong tổng cộng năm tiểu viện độc lập, lớn nhỏ đều. Quan sát kỹ thấy bên trong trại vẫn vô cùng yên tĩnh, chỉ hai tên lính gác ở cổng sơn trại, lúc đang mất cảnh giác đất ngủ gật.
Đỗ Nhược nhanh chóng lấy một viên thuốc, bẻ một mảnh nhỏ, dùng vật mồi lửa châm cháy ném chuẩn xác xuống chân hai .
Viên t.h.u.ố.c nhanh chóng cháy, bốc một làn khói. Hai hít , lập tức phịch hai tiếng ngã xuống đất.
Đỗ Nhược thấy , vội vàng gọi Triệu Tiểu Tứ cùng tiến lên, dùng vải buộc chặt hai tên lính gác , miệng cũng nhét vải .
Trong suốt quá trình đó, Triệu Tiểu Tứ luôn trong trạng thái ngẩn , tam tẩu bảo thế nào thì theo. Tam tẩu bảo trói , liền trói chặt đến mức thể nhúc nhích.
Trong lòng thầm kinh ngạc, tam tẩu nhà họ gan hơn cả nam nhân, đối mặt với đám sơn tặc g.i.ế.c như ngóe chẳng hề sợ hãi, xem tiểu cũng nên học hỏi tam tẩu nhiều hơn.
Sau khi giấu hai tên lính gác nơi , bọn họ cẩn thận lẻn bên trong sơn trại.
Đến phía bức tường của một tiểu viện, tiếng ngáy bên trong vang như sấm. Đỗ Nhược phân tích, nơi ít nhất năm sáu tên đàn ông to con, nếu dùng chút thủ đoạn, bọn họ thể đ.á.n.h thắng .
Triệu Tiểu Tứ sờ gói t.h.u.ố.c độc trong lòng, nghĩ là cứ bỏ t.h.u.ố.c nước, đầu độc c.h.ế.t hết đám sơn tặc .
nghĩ đến lời dặn của tam tẩu, khẽ hỏi: Tam tẩu, bây giờ chúng ?
Cứ đây. Đỗ Nhược giơ một viên t.h.u.ố.c lên, châm lửa ném trong qua cửa sổ.
Không cần , Đỗ Nhược cũng bọn chúng sẽ ngủ say hơn. Loại t.h.u.ố.c là nàng ngẫu nhiên thời mạt thế, lúc đó mấy hộp, nhưng đối với tang thi chẳng tác dụng gì, nên mới giữ đến bây giờ.
Thứ dùng một viên là mất một viên. Nếu nơi đây quá đông , nàng nỡ dùng.
Chẳng mấy chốc, mấy căn phòng đều bọn họ theo cách cũ, khi giải quyết xong đám sơn tặc trong các viện khác, Đỗ Nhược và Triệu Tiểu Tứ tới bên ngoài phòng của trại chủ.
Sở dĩ đây là nơi trại chủ ở, vì căn nhà lớn nhất, nhất, còn ở chính giữa sơn trại.
Đỗ Nhược hiệu Triệu Tiểu Tứ cẩn thận một chút, còn nàng thì nhẹ nhàng đẩy cửa phòng, rón rén bước .
Tên đầu mục sơn tặc đang giường ngủ ngáy khò khò, trong lòng còn một nữ nhân bán khỏa . Bọn họ hít t.h.u.ố.c mà Đỗ Nhược ném , lúc hề đột nhập.
Đỗ Nhược thấy nữ nhân bán khỏa , đôi vai trắng nõn lộ ngoài, liền kéo chăn đắp cao lên cho nữ nhân, tránh vấy bẩn mắt Triệu Tiểu Tứ.
Triệu Tiểu Tứ vốn còn kỹ nữ nhân , nào ngờ ý nghĩ tam tẩu của vạch trần, nhất thời chút ngượng ngùng.
Đỗ Nhược chỉ nam nhân đang ngủ ngáy khò khò giường, hỏi: Người ngươi quen ?
Trước khi xác định rõ ràng, nàng vẫn ý định tước đoạt tính mạng của những .
Triệu Tiểu Tứ chẳng cần kỹ cũng nhận mặt: Chính là , chính là kẻ cầm đầu lúc bấy giờ, vết thương tam ca đều do gây .
Lúc đó quá đông, thực cũng rõ là ai , nhưng đây là lão đại, nên trách nhiệm chắc chắn gánh chịu.
Triệu Tiểu Tứ nghiến răng nghiến lợi, vung đao lên, kết liễu tên .
Đỗ Nhược để cứ thế c.h.ế.t , như quá hời cho chúng, liền vội vàng ngăn .
Chỉ cần tìm nhầm là , Đỗ Nhược lấy một bó vải vụn, đến bên cạnh tên đầu mục sơn tặc, dùng vải vụn trói .