Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 132: Chờ đợi bị trả thù đi

Cập nhật lúc: 2025-10-23 14:31:11
Lượt xem: 3

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Trong thành tổng cộng bốn tiệm gạo, mà Đỗ Nhược chỉ dùng đến hai canh giờ, thành công quét sạch chúng.

 

Tiếp theo chính là trạch viện Chu gia. Khi Đỗ Nhược trèo tường , nàng thấy đó là một tòa viện tu sửa tinh xảo.

 

Tiếp tục , đường thể thấy cầu nhỏ nước chảy, đình đài lầu gác cùng các cảnh quan tinh xảo khác.

 

Đỗ Nhược cẩn thận từng bước, sợ phát một chút tiếng động, trong lòng kích động thôi, thầm nghĩ: Chu Nhị công tử, chuẩn sẵn sàng đón nhận sự trả thù của ?

 

Đến một trong các viện, thấy một căn phòng vẫn còn ánh nến chập chờn, nàng liền nhẹ nhàng đến bên cửa sổ, bên trong.

 

Chỉ thấy một trung niên nam tử đang bàn thư, bàn tính trong tay gõ lách cách, vẻ như đang kiểm duyệt sổ sách, vì mặt đặt một chồng giấy tờ, trông vẻ là ngân phiếu.

 

Đỗ Nhược đoán rằng đây chắc chắn là Chu gia lão gia, hạ nhân nhất định thể thư phòng lớn như . Sự thật chứng minh nàng đoán sai.

 

Khi nàng đang chuẩn rời , đột nhiên thấy một trận tiếng bước chân, liền vội vàng ẩn gian.

 

Thì là một nha bưng . Sau khi nha đặt xuống, liền đến lưng Chu lão gia, hai tay đặt lên vai bắt đầu xoa bóp.

 

Lão gia, vất vả , nô tỳ pha một ấm mới, nếm thử .

 

Chu lão gia dừng động tác gẩy bàn tính tay, nắm lấy bàn tay nhỏ đang nghịch ngợm vai: Muộn thế , ngươi còn ngủ.

 

Lão gia còn ngủ, nô tỳ dám nghỉ .

 

Đỗ Nhược từ gian , tò mò trong, chỉ thấy Chu lão gia ôm lấy nha đó đặt lên đùi . Nha trông vẻ cực kỳ thẹn thùng, nhưng càng lúc càng dựa sát Chu lão gia.

 

Ôi trời. Đỗ Nhược thầm c.h.ử.i một tiếng trong lòng. Chuyện tiểu nha tự dâng nàng cũng vô tình bắt gặp. Những chuyện tiếp theo cần động não cũng thể đoán sẽ xảy điều gì. Sau khi rùng một cái, nàng liền rời khỏi đây, nàng nào xem xuân cung đồ sống.

 

Nàng nghĩ thư phòng chắc chắn là một nơi , À. Đừng nghĩ lệch lạc, trong lòng nàng nghĩ nơi hẳn là một nơi để cất giấu bảo vật, vì nàng thấy bàn thư nhiều ngân phiếu. Đợi nàng xử lý xong vị Chu Nhị công tử sẽ đây.

 

Sau khi nàng rời , trong thư phòng của Chu lão gia nhanh liền truyền một trận tiếng kêu tựa tiếng mèo.

 

Đỗ Nhược nghĩ, những còn trong Chu gia đắc tội với nàng, nên nàng chỉ tìm Chu Nhị công tử, ban cho một hình phạt nho nhỏ. Phàm là kẻ nào dám động ý đồ lên nàng, đều trả giá.

 

Sau những nỗ lực ngừng nghỉ của nàng, cuối cùng cũng tìm thấy Chu Nhị công tử đang ngủ ngon lành. Trong khi ảnh hưởng đến giấc ngủ của , Đỗ Nhược dọn sạch bộ căn phòng của Chu Nhị công tử, ngay cả giá đặt chậu hoa cũng bỏ qua, để dành cho mùa đông đốt lò sưởi.

 

Nàng tìm thấy một cái hộp nhỏ gầm giường, bên trong ít bạc vụn và vài tờ ngân phiếu một trăm lượng, cộng ít nhất cũng hơn một ngàn.

 

Thư phòng bên cạnh cũng tha, bên trong bày biện nhiều sách vở. Đỗ Nhược nghĩ những cuốn sách theo vị Nhị công tử thật là uổng phí, nên nàng thu cả giá sách gian.

 

Chẳng mấy chốc, viện của Chu Nhị công tử chỉ còn chiếc giường ngủ và một cái bô đặt chân giường.

 

Rời khỏi phòng Nhị công tử, nàng thẳng tiến đến nơi nấu cơm của Chu gia. Bếp và kho trong cùng một sân, khi , gạo, mì, dầu ăn đều thu gian, mấy cái nồi lớn bếp cũng tha.

 

Ra khỏi kho, nàng mới về phía thư phòng.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-132-cho-doi-bi-tra-thu-di.html.]

 

Từ ngoài cửa sổ , ánh nến lung lay, một chiếc giường nhỏ trong thư phòng hai đang , Chu lão gia và nha ôm mảnh vải che , xem ngủ say.

 

Đỗ Nhược thấy , trong lòng thầm mắng, quả nhiên đều là thứ xa, con nào cha nấy.

 

Xong xuôi, nàng ném nửa viên t.h.u.ố.c đang cháy, cứ thế yên lặng chờ đợi. Chốc lát , nàng nhẹ nhàng đẩy cửa sổ, dùng khăn tay che miệng, lật phòng.

 

Cảnh tượng giường khiến mà phụt m.á.u mũi, nàng sợ xem nhiều sẽ mọc lẹo mắt, còn bụng kéo chăn đắp cho hai , tiện thể còn liếc dung mạo của nha , thảo nào giọng dịu dàng như , cũng tệ.

 

Không thời gian xem những thứ , nàng liền nhanh chóng bắt đầu lục lọi. Bình cổ, tranh chữ bày trong thư phòng đều thu gian. Sau khi thu một giá sách, nàng bất ngờ phát hiện tường một khe hở. Não nàng vận chuyển cực nhanh, lập tức nghĩ điều gì đó.

 

Dùng d.a.o nhỏ cậy khe hở đó , bên trong một cánh cửa. Trên cửa khóa hai ổ khóa đồng to lớn, nàng cắt đứt hai ổ khóa. Ngay khoảnh khắc mở cửa, ánh nến chiếu rọi, nàng rõ bố trí bên trong kho chứa.

 

Trên nền đất xếp ngay ngắn năm sáu cái rương gỗ lớn, mỗi rương đều khóa. Không cần mở cũng bên trong chứa đồ .

 

Toàn bộ đều thu... thu... thu gian. Một lát , kho chứa trống rỗng còn gì, Đỗ Nhược lúc mới hài lòng rời .

 

Rời khỏi Chu gia, nàng một đường về phía thư viện. Thư viện lớn, trong một sân mấy phòng học, sâu hậu viện, hậu viện chính là nơi các học tử cầu học trú ngụ.

 

Đỗ Nhược ngờ thuận lợi đến khi tìm thấy chỗ ở của Sở Vân Hải. Ngay một cọc gỗ ở cửa treo một tấm biển, đó ghi rõ ràng tên học tử ở trong căn nhà —Sở Vân Hải, hơn nữa biển chỉ tên một .

 

Lúc trong nhà vẫn còn ánh nến, qua khe cửa , Sở Vân Hải đang bàn thư chuyên tâm chữ.

 

Đỗ Nhược khỏi bĩu môi, Không ngờ tên là một kẻ cần cù hiếu học, nửa đêm còn đang học bài. Xem đây quả thật coi thường tên .

 

Sở Vân Hải ban ngày bên cạnh Chu Nhị công tử xu nịnh, trở về liền vội vàng chép sách. Gần đây bạc của càng ngày càng đủ tiêu, nên nhận việc chép sách thuê cho khác, buổi tối đốt đèn thức đêm để chép sách.

 

Chẳng mấy chốc, vốn đang chuyên tâm chữ bỗng nhiên bắt đầu gà gật, đầu gật gù, đó còn ngáp một cái thật lớn, cả nhanh chóng gục xuống bàn.

 

Đỗ Nhược thấy , liền nhanh chóng ném nửa viên t.h.u.ố.c đang cháy, yên lặng chờ đợi d.ư.ợ.c hiệu phát tác.

 

Trong viện yên tĩnh lạ thường, dường như đến tiếng hít thở cũng thể thấy.

 

Có lẽ vì Đỗ Nhược đột nhập kinh động đến những con dế trong viện, chúng phát tiếng kêu trong trẻo êm tai, tựa như những khúc ca ru ngủ tuyệt diệu.

 

Ngay lập tức, cả viện đều vang lên tiếng côn trùng rả rích khắp nơi.

 

Một lát , Đỗ Nhược lấy một con d.a.o nhỏ sắc bén, nhẹ nhàng gạt ổ khóa cửa, đó đẩy cửa hé một khe, rón rén bước phòng đóng cửa , sợ đ.á.n.h thức Sở Vân Hải đang ngủ say.

 

Chờ đến khi nàng nhớ dùng t.h.u.ố.c cho tên ngốc , nàng mới trở nên bạo dạn, ưỡn thẳng lưng nhanh chóng bắt đầu lục soát đồ đạc trong phòng.

 

Nàng tiên tìm quần áo của Sở Vân Hải, phát hiện y phục và chăn đệm của nhiều, chỉ mấy bộ trông chất liệu khá .

 

Mèo con Kute

Thế là, nàng khách khí chút nào, lấy bộ chúng, định bụng sẽ tặng cho những kẻ ăn xin những gia đình nghèo khổ.

 

 

Loading...