Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 138
Cập nhật lúc: 2025-10-23 14:31:17
Lượt xem: 3
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nhân sâm đáng giá
Sở Vân Chu bước chính sảnh thấy khắp phòng đầy những hũ dưa muối lớn nhỏ, lượng nhiều vô kể, y khỏi chút kinh ngạc.
Nhớ thê tử đây từng trong nhà hiện đường kiếm tiền, lúc còn nghĩ dưa muối thì bao nhiêu, ngờ trong phòng bày đầy những hũ dưa muối, hơn nữa mặt đất còn nhiều rau dại hái về đang lựa chọn.
Tiền thị và họ những ngày ít lên núi hái rau dại, hũ dưa muối đặt bên ngoài sợ khác thấy, nên đều để trong nhà, hầm chứa đầy thì đặt ở chính sảnh.
Nước sốt của tam tức phụ đủ thì các nàng dùng muối ướp , định bụng đợi tam tức phụ về mang trộn với nước sốt.
Ba Sở Vân Hà khiêng về mấy cái bao tải, đổ là một đống lớn.
Hôm nay vận may , chỗ hái đều non. Sở Vân Xuyên , cất bao tải sang một bên, trực tiếp kéo một chiếc ghế bắt đầu lựa chọn.
Tất cả đều xuống lựa rau dại, ngay cả Sở Vân Chu cũng cạnh thê tử , y một tay vẫn băng bó, chỉ thể bận rộn.
Mấy con trai đều tề tựu đông đủ, Lão Sở mới nặng nề thở dài một , giọng điệu trầm trọng : Sau a! Lão tam ngoài kiếm tiền nữa, cả nhà chúng cứ sống an an , mấy các con chỉ cần cần mẫn một chút, cũng sẽ đói c.h.ế.t cả nhà .
Phải, , . Mấy đồng thanh đáp.
Sở Vân Chu vỗ vỗ n.g.ự.c , tự tin đầy đáp lời : Cha cứ yên tâm , cùng lắm là đợi thương tích con lành lặn, mấy chúng con lên núi thêm vài , săn chút thú rừng bán cũng kiếm ít tiền.
, phía nhà chúng đến mấy ngọn núi lớn cơ mà, còn sợ tìm thứ gì đáng giá để bán ? Tiền thị phụ họa .
Dù thì nhà các nàng đây cũng hai củ nhân sâm, hơn nữa gần đây còn nhiều nơi qua, chừng còn , cùng lắm là lúc đó xa thêm một chút tìm kỹ hơn, chừng còn thể phát hiện thêm nhiều bảo vật.
Nghe các nam nhân một lời, đáp một câu, mấy con dâu đều gì, phu xướng phụ tùy, các nàng chỉ cần theo phu quân thì sẽ sợ đói khát.
Đỗ Nhược vội vàng ý nghĩ của cho , đất núi mà xây nhà lớn bây giờ lúc, dù lập nghiệp vẫn từng bước một chậm rãi tiến hành.
Nàng thong dong từ trong tay áo lấy một chiếc khăn tay, mở , bên trong bọc tám tờ ngân phiếu mệnh giá năm mươi lượng.
Trước đó nàng với Sở Vân Chu , bạc là do bán nhân sâm mà , Sở Vân Chu ngoài, đương nhiên là nàng gì thì là thế.
Hai củ nhân sâm nàng đương nhiên sẽ bán , tiểu phu thê các nàng bây giờ thiếu tiền, cớ gì bán thứ như cho khác.
Nhân sâm ở chỗ nàng, đương nhiên cũng cần lời giải thích với nhà, nàng vì hai củ nhân sâm mà sinh hiềm khích.
Cha, con bán hai củ nhân sâm , đây là bốn trăm lượng ngân phiếu, cha giữ lấy. Mọi xong liền ngẩng đầu mấy tờ ngân phiếu, Tiền thị còn tưởng nhầm, vội hỏi: Tam tức phụ, nàng bao nhiêu?
Bốn trăm lượng. Đỗ Nhược , trao ngân phiếu cho Lão Sở.
Lão Sở cũng ngờ hai củ nhân sâm bán bốn trăm lượng bạc! Y kích động hai tay run rẩy, nhận lấy ngân phiếu tam tức phụ đưa qua.
Nghĩ y cũng từng thấy qua tiền lớn, lập tức vui vẻ hẳn lên, khóe miệng hầu như toe toét đến mang tai. Thế thì , bạc , cả nhà chúng dù chẳng gì, ít nhất cũng thể ăn no hai năm!
Sở Vân Hà cũng ngờ hai củ nhân sâm bán nhiều tiền đến , thứ đáng giá như thế, ngày mai y sẽ dẫn mấy lên núi một chuyến, còn hái rau dại gì! Một củ nhân sâm bán bạc thể bằng họ bán dưa muối cả năm trời.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-138.html.]
Lão nhị, lão tứ, ngày mai chúng tìm nhân sâm.
Sở Vân Xuyên và Sở Vân Bạch gật đầu lia lịa, Vâng, ngày mai dậy sớm một chút, đến những nơi chúng từng đến tìm thử.
Tiền thị cũng nhịn hehehe rộ lên, Đi, tất cả cùng .
Đỗ Nhược ngờ các nam nhân thấy nhân sâm đáng giá hưng phấn như chích thuốc, vội vàng ngăn . Mọi một câu ?
Tất cả đều thu tâm thần, ánh mắt nhất loạt đổ dồn lên mặt nàng, Lý Quế Hoa hỏi: Tam , gì, chúng đều lắng .
Đỗ Nhược nghĩ nghĩ mới : Bây giờ nhân sâm mới lá cũng khó tìm lắm! Dù cũng ai , là đợi đến mùa đông lên núi, lúc đó đợi nhân sâm kết quả, quả sẽ dễ tìm hơn.
Sở Vân Chu chằm chằm thần sắc thê tử khi chuyện, y nghĩ lời thê tử nhất định lý, lúc y lưng thê tử ủng hộ nàng: Đại ca, nhị ca, các cứ lời thê tử của , bao nhiêu năm nay, cũng từng ai đào nhân sâm ngọn núi gần đây, cho nên thể đợi thêm một chút, đến lúc đó sẽ cùng các .
Tiền thị chắc chắn tin lời tam tức phụ , cũng tiếp lời: Chuyện nhân sâm thì đừng nghĩ nữa, các con mau lựa mấy loại rau , tối nay ướp muối, đến lúc đó bán cũng tiền.
Nàng xong, liền về phía gian bếp, Ta nấu cơm đây, các con mau việc .
Tiền thị bước chân nhẹ nhàng rời , Sở Vân Bạch hướng về phía lão nương khuất mà gọi: Nương, nương nhớ nấu chút thịt nhé, mấy ngày ăn thịt.
Sở Vân Chu : Nương, cần nấu thịt , chúng con mang về hai con ngỗng lớn đó, là g.i.ế.c một con ngỗng lớn ăn .
Sở Vân Hà thấy hai con ngỗng lớn , một con ít nhất cũng mười mấy cân, y dậy vỗ vỗ tay: Để !
Trong sân, Đại Bảo, Nhị Bảo và Tam Bảo đang chơi đùa với hai con ngỗng lớn một cách phấn khích. Nghe thịt ngỗng, lũ trẻ lập tức đỏ mắt.
Đại Bảo và Nhị Bảo mỗi đứa nắm lấy mỏ một con ngỗng lớn, vội vàng chạy đến góc tường ẩn nấp.
Đại Bảo khẽ với con ngỗng trong lòng: Ngỗng ơi, ngươi nhất định kêu thành tiếng! Bằng cha nhất định sẽ g.i.ế.c các ngươi ăn thịt đó.
Con ngỗng dường như hiểu lời nó , thế mà quàng quạc đáp một tiếng.
Suỵt… Đại Bảo căng thẳng giơ ngón trỏ lên miệng, hiệu cho hai con ngỗng im lặng.
Sở Vân Hà từ trong phòng chuẩn bắt ngỗng, phát hiện trong sân thấy bóng dáng hai con ngỗng lớn .
Trong lòng y hiểu rõ, nhất định là ba đứa trẻ thả ngỗng, trốn ở chơi.
Khi thấy tiếng ngỗng kêu truyền đến, y liền về phía nguồn phát tiếng động.
Quả nhiên, y thấy ba tiểu gia hỏa nhà đang xổm trong góc, hai con ngỗng lớn chúng ôm chặt trong lòng, thấy y đến, đều trân trân y.
Cha, chúng con ăn thịt nữa, ngỗng lớn thể g.i.ế.c , chúng ngoan mà. Đại Bảo với vẻ mặt cầu xin cha .
Nhị Bảo, Tam Bảo cũng cầu xin: Đại bá, cha, thể đừng g.i.ế.c ngỗng lớn ăn thịt , chúng con thích chúng nó.
Mèo con Kute