Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 15: Cá Nướng
Cập nhật lúc: 2025-10-23 12:13:15
Lượt xem: 17
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Đỗ Nhược đến bên đầm nước, liền sốt ruột đưa tay gian. Nàng đưa tay đầm nước, đột nhiên một con cá chép lớn béo vô cùng liền xuất hiện trong lòng bàn tay, cứ như là biến ảo thuật . Nàng cẩn thận đặt nó trong đầm nước trong vắt thấy đáy, đó là từng con một.
Những con cá mới thoát khỏi hai tay Đỗ Nhược, cắm đầu lao làn nước lạnh lẽo thấu xương, lập tức vui vẻ quẫy đạp vui đùa.
Mèo con Kute
Trong khoảnh khắc, mặt nước vốn yên bình như gương bỗng chốc trở nên náo nhiệt lạ thường. Những con cá sức khuấy động bọt nước, phát tiếng nước kêu lách tách.
Tiếng lách tách vang vọng khắp thung lũng, xa xa cũng thể rõ ràng.
Đỗ Nhược đầy lòng vui vẻ chăm chú lũ cá sống động đáng yêu mắt, lấy khăn tay lau khô tay, khóe môi cong lên, Tối nay cá ăn !
Nghĩ ngày , khi nàng thả nuôi những con cá trong ao cá của nông trại, cũng chỉ là đồ rằng bọn chúng sẽ phát tiếng động, lúc đó chúng đều vẫn là những con cá nhỏ lớn lắm. Vậy mà giờ gặp , mỗi con đều trưởng thành khỏe mạnh, hình vô cùng to lớn, mỗi con ít nhất cũng nặng năm sáu cân!
Nàng l.i.ế.m liếm môi, thầm nghĩ: Mang những con cá nướng, chắc chắn sẽ ngon tuyệt cú mèo.
Ngay lúc Đỗ Nhược đang chìm đắm trong ảo tưởng tươi , đột nhiên nàng thấy bên bờ sông truyền đến một tràng tiếng bước chân dồn dập hoảng loạn.
Hóa là Sở Vân Chu thấy động tĩnh bên chút khác thường, lầm tưởng là Đỗ Nhược may rơi xuống nước, liền vội vã quăng thùng nước trong tay xuống, cắm đầu chạy như điên về phía nàng.
Nương tử, đừng sợ! Ta đến cứu nàng đây! Sở Vân Chu lớn tiếng hô hoán, tăng nhanh bước chân. Hắn tự trách thôi, yên tâm để nàng một bên bờ sông như chứ.
Đỗ Nhược tiếng đầu , chỉ thấy Sở Vân Chu đầy mặt quan tâm lo lắng, phi như bay về phía .
Nàng dậy, vội vàng vẫy tay hiệu : Vân Chu ca, đừng lo, ! Ngươi mau đến xem , ở đây nhiều cá! Nàng quá kích động, một cái cẩn thận thả bảy con cá lớn.
Lúc , những con cá to lớn đang náo loạn ngừng trong cái đầm nước nhỏ hẹp.
Sở Vân Chu thở hổn hển chạy đến gần, thấy Đỗ Nhược , thở phào nhẹ nhõm một lớn.
Ta cứ tưởng nàng rơi xuống sông .
Đỗ Nhược khẽ mỉm với : Ta . Ngươi xem trong đầm nước gì .
Sở Vân Chu định thần kỹ, liền thấy trong cái đầm nước lớn lắm chen chúc đầy những con cá sống động nhảy nhót.
Số lượng đông đảo hình vạm vỡ, khiến khỏi trợn tròn hai mắt, kinh ngạc thốt lên một cách khó tin: Nương tử, vận khí của nàng quả thực nghịch thiên ! Hôm thì gặp thỏ, hôm nay còn gặp mấy con cá lớn thế ...
Đỗ Nhược khẽ mỉm : Thế ? Vận khí của đến ư? Chẳng lẽ ngươi từng gặp ?
Sở Vân Chu lắc đầu: Đương nhiên là . Ta lớn chừng đến một đồng tiền đồng còn nhặt bao giờ.
Đỗ Nhược: Ưm... nàng cảm thấy quá rõ ràng ? Nếu thì đây?
Đỗ Nhược gật đầu: Vận khí của ngươi đúng là cả.
Sở Vân Chu lập tức ha ha: Nương của phúc khí vận khí đều tệ. Nương tử, nàng nhất định là phúc khí.
Đỗ Nhược thấy , rõ ràng thở phào nhẹ nhõm.
Thôi , chúng mau bắt những con cá lên , tối nay cá nướng cho các ngươi ăn.
Sở Vân Chu gật đầu. Đầm nước sâu, tìm một cây gậy gỗ, lấy con d.a.o găm gọt nhọn, đó từng con cá một xiên lên, liền ở bên bờ sông bắt đầu m.ổ b.ụ.n.g xử lý.
May mắn là Sở Vân Chu mang theo d.a.o găm bên , khi vớt cá lên, tiện thể liền xử lý sạch sẽ.
Đỗ Nhược nhặt thùng nước Sở Vân Chu vứt ở vệ đường, từng con cá mới xong cho .
Nước sông lạnh buốt thấu xương, tay Sở Vân Chu nhanh đỏ ửng. Đỗ Nhược cũng nhúng tay giúp đỡ, nhưng Sở Vân Chu cho nàng động tay, nàng chỉ thể kiên nhẫn đợi Sở Vân Chu xử lý từng con một.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-15-ca-nuong.html.]
Chừng một giờ đồng hồ trôi qua, hai xách một thùng cá đầy ắp, về nơi cắm trại.
Trên đường, Sở Vân Chu nhịn nữa mở miệng: Nương tử, nàng thật sự là phúc tinh của .
Đỗ Nhược xong, nghiêm túc suy nghĩ một chút, thế tính là phúc tinh đây?
Huynh Triệu Tiểu Tứ nấu xong một nồi cháo. Thấy Tam ca và tẩu tẩu lâu như vẫn về, Triệu Tiểu Tứ liền tò mò vô cùng.
Ngũ , cá là Tam ca và tẩu tẩu lâu như , chắc chắn là đến đó lén lút tình tứ .
Chàng nghĩ, múc một thùng nước cần đến hơn một canh giờ.
Triệu Tiểu Ngũ cũng tò mò, tam ca của họ một nương tử, chắc chắn kìm lòng nổi, mặt mang theo nụ , định mở lời, thì thấy tam ca và tẩu tử của họ trở về, vội vàng tiến lên nghênh đón.
Tam ca, tẩu tử, hai về .
Triệu Tiểu Tứ đầu , cũng họ chuyện tam ca thấy . Hơi chột , vội vàng nhấc chân theo đón hai họ.
Tam ca, cháo xong , thể dùng bữa.
Sở Vân Chu đưa thùng nước cho hai , mặt chút kiêu hãnh. Còn uống cháo gì nữa! Nhìn xem đây là cái gì? Đây là do nương tử của phát hiện đấy, mau dựng một cái giá, nương tử của , tối nay sẽ nướng cá ăn.
Hai nhận lấy thùng nước, thấy trong thùng đầy ắp cá, kinh ngạc vô cùng.
Ôi ơi, nhiều cá thế .
Triệu Tiểu Ngũ vui vẻ , Hay quá , chặt cành cây, tứ ca cũng nhanh lên cùng .
Triệu Tiểu Tứ đáp một tiếng, theo giúp đỡ. Trong lòng thầm nghĩ, thì tam ca và tẩu tử bắt cá, khẽ tự tát miệng một cái, thầm mắng cái miệng thối của , đừng để tam ca .
Sở Vân Chu một câu, hai của liền việc, đắc ý liếc Đỗ Nhược bên cạnh, trong mắt lộ rõ vẻ. Nàng, nàng xem của mắt kìa.
Đỗ Nhược thấy biểu cảm của , bĩu môi chuẩn gia vị nướng cá.
Chẳng mấy chốc, dụng cụ nướng cá chuẩn xong, Đỗ Nhược bắt đầu nướng.
Nhiều cá như , nàng một nướng hai con, đủ ăn thì nướng tiếp, còn nàng định ướp, ngày mai mang theo đường ăn, dù thời tiết mát mẻ cũng sợ hỏng.
Mùi cá nướng thơm lừng bay xa cả trăm trượng, Sở Vân Chu ba họ ngửi thấy mùi thơm ngừng nuốt nước bọt, mùi hương mê hoặc khiến họ sốt ruột chờ , ánh mắt đều dán chặt những con cá nướng tay Đỗ Nhược.
Cá nhanh nướng xong, hai nhà họ Triệu một con, Đỗ Nhược và Sở Vân Chu một con.
Ăn ! Không đủ ăn nướng tiếp.
Đỗ Nhược , xé một miếng đưa cho Sở Vân Chu, nàng thấy Sở Vân Chu ngừng nuốt nước bọt thì , để thỏa mãn .
Sở Vân Chu ngẩng mắt gương mặt Đỗ Nhược, đó mỉm với nàng, Nàng cũng ăn .
Đỗ Nhược còn tưởng cần miếng tay , tự ăn, thì Sở Vân Chu nhận lấy bỏ miệng.
Khẽ cong môi, đó nàng mới xé một miếng tự ăn.
Hai Triệu Tiểu Tứ căn bản chú ý đến phía họ, động tác ăn cá của hai hề kém cạnh mèo ăn cá, miếng cá miệng, xương cá nhanh nhả từ một bên khóe miệng.
Ăn cá nướng đến no căng bụng là đầu tiên trong đời của họ, bốn khi thưởng thức xong món ăn ngon, ai nấy đều vô cùng thỏa mãn.