Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 152: Giả Vờ Say Rượu

Cập nhật lúc: 2025-10-23 14:36:27
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/Vt6cHAxjv

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Rau dại nhanh hái xong, đám nam nhân ai , họ đồng lòng hợp sức. Đám nữ nhân thì rửa rau, chần rau, muối dưa, mấy giúp rửa sạch sẽ các chum sành, đó đem những chiếc chum chưng nấu khử trùng từng cái một.

 

Sau khi tất, đem những vại dưa muối ướp vài ngày đổ các chum nhỏ, đám nam nhân phụ trách khiêng xuống hầm đất.

 

lượng chum vẫn còn dư vài cái, Đỗ Nhược muối thêm ba vò củ cải.

 

Cứ như , tận dụng triệt để tài nguyên, thể kiếm thêm bạc cho gia đình.

 

Đôi vợ chồng trẻ đêm khuya trở về nhà, Sở Vân Chu mặt đỏ bừng, lẽ là do men rượu ngấm, cảm thấy nóng ran, cửa bắt đầu cởi xiêm y chuẩn leo lên giường sưởi.

 

Đỗ Nhược thấy vội vàng gọi : Ấy, đợi , hôm nay bận rộn cả ngày, về nhà tắm rửa ngủ, bẩn bao!

 

Nhìn thấy nửa vạm vỡ của , cùng với sáu múi bụng lộ , thấy chỉ mặc một chiếc quần lót, Đỗ Nhược ngại ngùng dời tầm mắt .

 

Nàng thầm nghĩ, như , lẽ nào men rượu ngấm, đang gì ư?

 

Nàng tiếp lời: Chàng đợi một lát, đun nồi nước, tắm rửa sạch mồ hôi hẵng ngủ.

 

Vậy giúp nàng. Người vốn định trèo lên giường sưởi liền về phía nhà bếp.

 

Đỗ Nhược dám chắc say rượu, nếu thể trần như nhộng chạy khắp nơi như , nhưng nàng vẫn hài lòng với phản ứng của , say mà vẫn còn giúp việc.

 

Rất nhanh đun xong một nồi nước nóng, đợi Sở Vân Chu tắm xong liền đưa về phòng, còn bản nàng mới tắm rửa. Nàng lén phòng tắm trong gian riêng ngâm một lát, sấy khô tóc mới .

 

Tuy trải chiếu cói, nhưng vẫn khá nóng, mấy ngày nay họ đều mỗi ngủ một bên, mỗi đắp một tấm chăn.

 

Đỗ Nhược xuống, mắt nhắm , liền cảm thấy nóng từ phía truyền đến, nam nhân phía ôm lòng.

 

Sở Vân Chu cất tiếng trầm đục: Hiền thê, ngủ cùng .

 

Lồng n.g.ự.c say rượu nóng rực, Đỗ Nhược còn ngửi thấy mùi rượu từ miệng , nhẹ giọng đẩy : Nóng c.h.ế.t mất , tránh xa một chút .

 

Sở Vân Chu thấy hiền thê ngủ cùng , đột nhiên chút tức giận, ngủ thì ngủ! Dù nàng cũng ngủ cùng , tức tối trở mặt tường.

 

Người … Đỗ Nhược thấy dường như giận dỗi, liền trèo dậy dỗ dành: Ngủ, ngủ, ngủ, ai ngủ cùng chứ.

 

Sở Vân Chu lén lút khóe môi cong lên, liền lật ôm lấy nàng: Đây là nàng tự đó nha.

 

Đỗ Nhược vẫn còn đang hoài nghi lời ý gì, thì tấm chăn Sở Vân Chu phủ trùm cả hai , tiếp đó nàng liền thấy khuôn mặt phóng đại của Sở Vân Chu, tuy chút xí, nhưng lâu như , nàng cũng quên vẻ ngoài của .

 

Nàng chút ngây ngốc, cả đè đến thể nhúc nhích.

 

Ưm, ! Cuối cùng tiếng của Đỗ Nhược nghẹn , chỉ còn thấy vài tiếng rên rỉ nghèn nghẹn: Đau, đau, đau.

 

Đỗ Nhược thật sự hối hận, rõ ràng say rượu, lúc đó lấy dây trói , giờ thì , ăn sạch sành sanh.

 

Rất lâu đó, hiền thê ngủ say, Sở Vân Chu nhẹ nhàng ôm nàng lòng, cảm thấy tinh thần sảng khoái vô cùng.

 

Nếu ngủ cùng hiền thê tư vị , còn đáp ứng nàng đợi chờ gì chứ! Mặc kệ nàng đồng ý , lẽ sớm kéo nàng lên giường sưởi mà luôn .

 

Trong lòng hân hoan khôn xiết, chụt một tiếng hôn lên má hiền thê thêm nữa, nếu sợ nàng đầu chịu nổi, nhất định đ.á.n.h thức nàng dậy mà thêm nữa.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-152-gia-vo-say-ruou.html.]

 

Nhìn hiền thê ngủ ngon như , cũng nỡ đ.á.n.h thức nàng, mới ôm nàng ngủ.

 

Sáng sớm hôm , chân trời hửng màu trắng sữa như bụng cá, ánh nắng xuyên qua tầng mây rải xuống, chiếu sáng cả thôn làng.

 

Xe ngựa nhà họ Sở chở đầy hàng hóa chầm chậm rời về phía đầu trấn, tiếng vó ngựa lóc cóc và tiếng bánh xe lăn đều vang vọng con đường nhỏ yên tĩnh của thôn làng.

 

Tiền thị cửa nhà, xe ngựa dần khuất xa, trong lòng dâng lên một tia lo lắng.

 

Sáng sớm lão Tam qua tam tức thể khỏe, nên nàng giao dưa muối , Tiền thị giờ lo lắng lão Đại lão Nhị trấn liệu bán dưa muối thuận lợi cho tửu lầu .

 

Thật căn bản cần nàng lo lắng, Đỗ Nhược sẵn một bức thư, Trần chưởng quầy xem xong chắc chắn sẽ hiểu rõ chuyện.

 

Trên con đường nhỏ khỏi thôn, gặp hai nhà họ Sở đang đ.á.n.h xe ngựa khỏi thôn, liền hỏi: Đại ca nhà họ Sở, hai các ngươi sớm gì đó!

 

Sở Vân Hà nhớ lời tam tối qua, từ tốn đáp lời bà: Đại nương sáng sớm an lành! Nương và thê tử một ít dưa muối, chúng đưa đến trấn bán thử xem .

 

A! Giờ rau củ gì? Vị đại nương chút nghi hoặc, rau củ trong ruộng của họ còn đến mùa thu hoạch, nhà họ Sở lấy rau củ chứ.

Mèo con Kute

 

Sở Vân Hà cũng giấu giếm, kể chuyện trong nhà lên núi hái rau dại.

 

Dứt lời, họ liền chuẩn rời : Đại nương, chúng đây.

 

Ây, , các ngươi đường cẩn thận.

 

Huynh Sở Vân Hà lúc mới đ.á.n.h xe ngựa rời , để vị đại nương tại chỗ lẩm bẩm, thầm nghĩ, nếu dưa muối nhà họ Sở bán chạy, chẳng bọn họ cũng nên một ít bán , nghĩ , liền vội vàng về nhà.

 

Chẳng mấy chốc, thôn Thanh Sơn ít lên núi hái rau dại, đường đều là trong thôn, Đại phòng nhà họ Sở ngoại trừ ba nam nhân trong nhà, Lưu thị và con dâu hai dẫn theo Đại Nữu, Nhị Nữu trời còn mờ sáng lên núi .

 

Hai hôm , Lưu thị tình cờ ngang qua nhà trưởng thôn, thấy Đỗ Nhược đang chuyện dưa muối kiếm tiền với nuôi của nàng, thế là nàng về nhà liền lập tức gọi con dâu và hai đứa cháu gái cùng lên núi.

 

Trong sân nhà nàng bày mấy cái vại lớn, giờ đây hai vại đầy ắp, chỉ chờ đến ngày họp chợ, bọn họ liền thể đem chợ bán.

 

Thế nhưng hôm nay bọn họ mới đến núi lâu, liền trông thấy trong thôn lũ lượt kéo lên núi, một hồi hỏi thăm mới , thì là Nhị phòng tiết lộ bí quyết kiếm tiền của họ cho trong thôn.

 

Bọn họ thật sự ngờ, nhà mới chỉ hái rau dại một ngày, chuyện rau dại thể dưa muối bán lấy tiền truyền khắp cả thôn.

 

Lưu thị hái rau đầy tức tối, miệng còn ngừng lẩm bẩm c.h.ử.i rủa: Cái lão bà Tiền thị đúng là đồ lòng lang sói! Đều là một nhà, cách kiếm tiền cho chúng thì thôi , ngược còn đem chuyện cho trong thôn, cái kiểu , thật tức c.h.ế.t !

 

Trương thị chồng c.h.ử.i mắng, nàng cũng dám gì, vết bầm mặt còn tan hết, bản nếu mở miệng sợ là trở thành bao cát trút giận của chồng.

 

Nàng mở miệng, nhưng Lưu thị ý định buông tha: Trương thị, ngươi câm , đang chuyện với ngươi ngươi trả lời.

 

Trương thị giật giật mí mắt, vội vàng đáp: Nương , thấy nhà đoạn tuyệt quan hệ với chúng , chừng chính là cùng chúng kiếm tiền.

 

Nàng hiển nhiên quên rằng chuyện đoạn tuyệt quan hệ là do nam nhân nhà nàng khơi mào .

 

Lưu thị xong thấy con dâu lớn lý, ném một nắm rau dại trong tay giỏ tre, nghiến răng nghiến lợi : Tốt lắm! Chúng bọn họ tính kế .

 

Nghĩ đến bạc ít ỏi trong hốc giường sưởi, Lưu thị tức giận thôi, đem sự tức giận trút lên rau dại, bất kể già non đều nhét , hái thêm nhiều một chút, nhất là hái hết rau dại núi đem về nhà.

 

 

Loading...