Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 161: Chuẩn Bị Đi Lánh Nạn

Cập nhật lúc: 2025-10-23 14:36:37
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LSyKCkOr4

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Vì địa long trở , Thanh Sơn thôn đêm nay ai ngủ yên , trong lòng sự kinh hoàng, đau buồn, lo lắng cho tương lai đan xen , nhiều một đêm chợp mắt.

 

Sau khi trời sáng, tia nắng đầu tiên của buổi sáng sớm như những sợi tơ vàng chầm chậm rải xuống, đ.á.n.h thức đại địa đang chìm giấc ngủ sâu.

 

Trên đường khỏi thôn xếp thành hàng dài, xe la, xe bò, xe cút kít, còn kéo xe đẩy, những thứ đều chất đầy gia sản mà bọn họ thể mang theo và già trẻ nhỏ.

 

bóng lưng cô độc theo đám đông chậm rãi bước về phía , những lão nhân một bước ba ngoái đầu nơi tổ tiên từng sống, cho đến khi biến mất còn thấy nữa.

 

Sở Vân Chu cũng đang chất hành lý lên xe ngựa, Đại ca Nhị ca về nhà đẻ còn về, cho nên bọn họ vẫn thể rời .

 

Triệu Tiểu Tứ vội vàng chạy đến, ở trong đám đông tìm kiếm hồi lâu, thấy Tam ca một nhà, cho nên đầu trở tìm.

 

Thấy Triệu Tiểu Tứ chạy đến, Sở Vân Chu hỏi: Tiểu Tứ, các cũng còn ?

 

Triệu Tiểu Tứ chút khó xử, mở lời thế nào, y gãi gãi đầu Tam ca, : Tam ca, các ngươi định , gia đình chúng theo ngươi.

 

Sở Vân Chu đang đưa tay bốc dỡ đồ lên xe ngựa, dừng một chút, hỏi: Chẳng lẽ các ngươi nương tựa ?

 

Triệu Tiểu Tứ thở dài: Nhà chúng nào mấy , chê chúng nghèo sớm cắt đứt .

 

Sở Vân Chu cũng tình cảnh gia đình họ, nhà cửa thì họ cũng để nương tựa, bạn đồng hành cùng cũng , lập tức đồng ý.

 

Được thôi! Chúng cùng , chỉ là ngươi còn đợi chúng một chút, Đại ca, Nhị ca của đều cùng hai tẩu tử về nhà đẻ trở , vẫn rõ khi nào mới thể khởi hành.

 

Triệu Tiểu Tứ Tam ca sẽ dẫn họ cùng , cả mừng rơn thôi, Không vội, về nhà với cha . Sau đó, liền như một cơn gió rời .

 

Sở Vân Chu tự ý quyết định dẫn nhà họ Triệu , cha đồng ý , thế là vội vã về sân viện kể cho cha .

 

Đỗ Nhược thừa lúc nhà đều đang bận, nàng một chuyến đến cánh đồng. Rau củ gần nhà thể ăn , nàng đều thu gian . Bên ruộng còn mấy mẫu ngô non, lúc cao bằng , nhanh sẽ bắp ngô, nếu thu nàng thấy khá lãng phí, thế là xem thử.

 

Lở đất do động đất gây tuy phá hủy hầu hết cây trồng, nhưng vẫn còn một nơi hẻo lánh sống sót, đất đai đều chồng chất lên , căn bản là của nhà nào.

 

Lúc còn quản của nhà ai nữa, nàng thu hết những thứ thể thu gian.

 

Lúc trở về còn phát hiện một cây hồng ở ven núi, mà hoa kết trái .

 

Thứ Đỗ Nhược còn từng ăn lúc nhỏ, vị gì nàng cũng nhớ nổi nữa, cần suy nghĩ nhiều, lập tức thu gian.

 

Tiền thị đang hấp bánh ngô trong bếp, bây giờ là mùa hè, bà cũng dám nhiều, chỉ hấp lượng đủ cho cả nhà một ngày, đó liền rửa sạch nồi mang lên xe ngựa.

 

Lý Quế Hoa và họ mãi đến buổi chiều mới lượt trở về.

 

Chu Hồng Anh khi trở về, bóng dáng nàng trông như mang theo một nét buồn man mác.

 

Nàng cũng ngờ tới, nhất của lúc rời cũng một ai đến nàng một cái, nỗi tuyệt vọng và cô đơn đó, giống như một lưỡi d.a.o sắc bén, đ.â.m sâu trái tim nàng.

 

Nàng trở về liền như quả cà sương giá đánh, im lặng lời nào, cúi đầu giúp thu dọn những thứ sắp mang .

 

Tiền thị thấy liền hỏi Nhị nhi tử chuyện , lúc mới , nhà đẻ của nàng đều lánh nạn , nhà lúc rời cũng một ai đến với nàng một lời.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-161-chuan-bi-di-lanh-nan.html.]

Lý Quế Hoa khi trở về, cả cũng như cấm ngôn, nàng vốn ngày thường nhất, hoạt bát cởi mở nhất, giờ phút cũng như mất hồn, một lời.

 

Nhớ mỗi nàng về nhà đẻ đây, dù bản chỉ một chút vật ít ỏi, cũng đều chút do dự mang cho cha và ca tẩu.

 

Đối với những cháu trai cháu gái cùng các tiểu bối khác, nàng càng từng chút nào bạc đãi, ngay cả vải vóc Tam quần áo cho họ nàng cũng mang về nhà .

 

Thế nhưng giờ đây, trải qua biến cố , nàng nhận một kết quả lạnh lòng đến , nỗi cay đắng và căm hờn trong lòng, thể dễ dàng hết bằng lời?

 

Lý Quế Hoa sáng sớm đến nhà đẻ, hai tẩu tử thấy nàng tay trở về, thậm chí hỏi một câu nàng về nhà gì, liền cho rằng nàng đến để vay lương thực.

 

Liền trực tiếp mỉa mai trách móc nàng một trận, còn cha nàng một bên , một lời.

 

Lý Quế Hoa thậm chí còn nhà, kéo theo phu quân đầu thẳng về.

 

Gặp chuyện như , Tiền thị chỉ một câu: Sau cả nhà chúng sống yên , nhà đẻ còn ở đây, con cả và con út bọn họ cũng thể ức h.i.ế.p các ngươi.

 

Tiền thị đột nhiên nhớ nhà đẻ của , hít một thật sâu.

 

Người đều đến đông đủ, Đại Bảo và các cháu bế lên xe ngựa, mỗi bên cạnh một con ngỗng lớn.

 

Bởi vì lồng nhốt gia súc gần như đều chôn vùi , thế nên ngỗng lớn lão thái thái tự quyết định, bảo họ tự trông coi con của cho kỹ, nếu khác bắt , đến lúc đó sẽ tìm .

 

Trên xe ngựa đều mang theo nồi niêu xoong chảo dùng trong sinh hoạt, còn một ít lương thực nước ngấm, mấy thùng nước sạch.

 

Còn quần áo chăn màn của cả nhà, và nông cụ cần để trồng trọt.

 

Ngoài , phía xe ngựa còn buộc bốn cái lồng, bên trong chứa thỏ và gà.

 

Mèo con Kute

Không dám g.i.ế.c hết chúng, vạn nhất đường ôi thiu thì họ sẽ đau lòng c.h.ế.t mất.

 

Vậy nên mang chúng sống theo đường, đến khi ăn thịt thì hãy g.i.ế.c để ăn.

 

Lúc tập hợp với nhà họ Triệu ở cửa thôn, muộn , nhanh, hôm nay cũng nhiều nhất là khỏi Ngọc Sơn Trấn.

 

Thấy họ đến, Triệu lão đầu ngượng ngùng : Thiết Căn, cả nhà chúng sẽ phiền đến ngươi .

 

Tiểu danh của Sở lão đầu là Sở Thiết Căn, chỉ vì khi sinh y suýt chút nữa khó sinh, bà đỡ liền thêm một câu đứa trẻ như thể bám rễ trong bụng .

 

Đến khi y sinh , y suýt chút nữa khó sinh mà mất, trong nhà tiêu tốn nhiều tiền tài mới cứu sống bà, điều dẫn đến việc từ khi y sinh , trong Sở gia đều thiện cảm với y.

 

Thậm chí còn từng đặt cho y một cái tên chính thức, cái tên Thiết Căn đó, cũng là do mấy bà lão lắm mồm trong thôn tùy tiện gọi bừa.

 

Bởi vì nhà yêu thích, y càng căm ghét cái tên từ tận đáy lòng, hễ ai gọi y, y liền sẽ cãi vã với đó.

 

Thà một vô danh, cũng gọi cái tiểu danh đó.

 

Giờ khắc , y khẽ nhíu mày, liếc Triệu lão đầu, lập tức gọi tiểu danh của ông : Cẩu Đản, nếu hai nhà chúng thuận lợi đến đích, thì cần nương tựa lẫn mới .

 

Triệu lão đầu tức thì á khẩu nên lời, cái tên nhiều năm ai nhắc đến, rõ ràng là Sở Thiết Căn cố ý gọi như khi các tiểu bối mặt.

 

 

Loading...