Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 163: Đêm đầu tiên

Cập nhật lúc: 2025-10-23 14:36:39
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6pnusGzWm9

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sở Vân Hải vội vàng tới cổng thư viện, liếc mắt thấy mấy bên ngoài, giây phút y thật sự chút ngây .

 

Nguyên còn tưởng rằng lâu về nhà, nhà đến đưa bạc cho , nhưng thấy bộ dạng của họ, trong lòng y liền giật thót, thế , xảy chuyện gì ?

 

Lưu thị thấy con trai tài giỏi mà nàng ngày đêm mong nhớ, nước mắt liền tuôn rơi như chuỗi ngọc đứt dây, ngừng chảy xuống.

 

Nàng nghẹn ngào kêu lên: Con ơi! Con cuối cùng cũng đến , nhà chúng gặp đại họa , địa long phiên một cái hất đổ nhà cửa chúng , cả ruộng đồng cũng vùi lấp chẳng còn thấy bóng dáng nữa.

 

Nàng lóc, tiến tới nắm c.h.ặ.t t.a.y nhi tử.

 

Sở Vân Hải những lời , như sét đ.á.n.h ngang tai, mặt tràn đầy vẻ thể tin , miệng kìm mà kinh hô: Cái gì? Sao thể như ?

 

Chi phí đèn sách của y đều trông cậy mấy mẫu ruộng trong nhà, nếu ruộng đất còn, thì bạc lấy từ ?

 

Sở Vân Khuê cũng vội vàng : Lão nhị, trong thôn đều sợ hãi bỏ chạy tứ tán lánh nạn , chúng cũng chẳng còn nơi nào để , chỉ thể đến nương nhờ ngươi, ngươi nhất định lo cho chúng đó.

 

Trước thứ trong nhà đều ưu tiên lão nhị, bây giờ họ ngay cả một miếng ăn cũng , nhất định đến lượt lão nhị chăm sóc cả nhà bọn họ.

 

Sở Vân Hải bất đắc dĩ liếc mấy đang ngoài cổng, ai nấy mặt mũi lem luốc, tựa như lăn lộn trong bùn đất .

 

Bộ dạng chật vật đó khiến lòng Sở Vân Hải tức thì nặng trĩu, chỉ cảm thấy đầu như nổ tung, trong đầu là tiếng cầu cứu của .

 

Kim Bảo đột nhiên chạy lên : Nhị thúc, cháu đói , cháu ăn thịt kho tàu thơm lừng.

 

Trương thị cũng thầm nghĩ, nhị thúc đang học ở huyện thành, chắc hẳn ít bạc trong , nhất định thể mua thịt kho tàu cho các ngươi ăn.

 

Lưu thị cũng : Lão nhị, hai ngày nay chúng ăn uống tử tế, Kim Bảo cũng đói , ngươi mau dẫn chúng tìm chỗ ở, với kiếm chút gì ăn .

 

Sở Vân Hải bộ dạng lem luốc của cả nhà, nếu để bạn học thấy thì chút nào, liền : Đi thôi, đưa các ngươi tìm chỗ ở.

 

Sở Vân Chu và những khác cuối cùng cũng tìm một nơi thích hợp để hạ trại khi trời tối. Nơi lưng tựa quan đạo, nếu cố ý đến đây, e rằng sẽ chẳng ai phát hiện.

 

Các nam nhân nhanh chóng dắt ngựa và la cột gốc cây lớn, cắt cỏ mang về cho chúng ăn. Triệu Tiểu Ngũ dẫn Tiểu Muội và Sở Vân Bạch nhặt củi, các nữ nhân chuẩn nhóm bếp nấu cơm.

 

Trong nhà nhiều rau củ để ăn, vì thế Đỗ Nhược mắt tinh tường cùng những khác tìm rau dại quanh đó, Tiền thị và Lý thị thì giúp nấu cháo.

 

Hai lão nhân chuyện cạnh hành lý trông coi đồ đạc.

 

Mấy đứa trẻ cắt cỏ cho thỏ và ngỗng ăn, gà ăn lương thực ngâm nước, phân công rõ ràng, ai nhàn rỗi.

 

Khi Đỗ Nhược hái rau dại trở về, ngang qua chỗ ngựa và la cột, đất nhiều cỏ tươi, nàng lén lút lấy một ít cỏ mọc trong gian cho ngựa và la ăn.

 

Sau đều dựa chúng kéo xe, nếu ăn uống , con đường phía .

 

Chẳng mấy chốc, một nồi cháo thập cẩm nấu xong, thịt muối xào rau dại, mỗi một chiếc bánh ngô, một bữa tối xong xuôi.

 

Ăn no uống đủ, Sở Vân Chu và Triệu Tiểu Tứ chủ động gác đêm, những còn trải chiếu ngủ đất.

 

Nửa đêm, Đỗ Nhược dậy tiện, trong rừng cây tối đen như mực chỉ ánh trăng mờ nhạt chiếu sáng phía .

 

Nàng cẩn thận từng li từng tí tiến về phía , định tìm một gốc cây lớn để che chắn, mới xổm xuống, thấy tiếng bước chân lạo xạo mỗi lúc một gần.

 

Ban đầu nàng cứ tưởng là nạn dân gần đó, chờ nàng định thần kỹ, thì thấy một bóng đen đang tiến về phía doanh địa.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-163-dem-dau-tien.html.]

Mèo con Kute

Đỗ Nhược căng thẳng rút một thanh đao từ gian , nắm chặt trong tay, chuẩn ứng phó nguy hiểm bất cứ lúc nào.

 

Tuy nhiên, khi bóng đen đến gần, nàng phát hiện đó là một con cừu con lạc .

 

Nàng khẽ vuốt ve đầu cừu con: Tiểu gia hỏa, ngươi giật đấy.

 

Cừu con trông gầy yếu nhỏ bé, đến c.ắ.n lấy vạt váy của nàng nhấm nháp, cũng phát tiếng động, Đỗ Nhược nghĩ lẽ nó lạc , trông thật đáng thương, nàng khỏi động lòng trắc ẩn.

 

Nghĩ đến nó nhỏ bé như , nếu để đây mà ban ngày gặp nạn dân thì chắc chắn sống nổi, vì thế quyết định thu nó gian. Trong gian cừu , ném đó chừng còn thể b.ú sữa cừu .

 

Ôm cừu con gian, nó loạng choạng đến bên cừu , thuận lợi b.ú sữa, nàng mới khỏi gian, về doanh địa ngủ tiếp.

 

Sáng sớm ngày hôm , mặt trời từ từ nhô lên, chiếu sáng khắp mặt đất.

 

Những mấy ngày nay nghỉ ngơi , đêm qua đều một giấc ngủ ngon, sáng tỉnh dậy ai nấy đều trông ngái ngủ.

 

Tiền thị và Lý thị dậy từ sớm để nấu cơm cho , những làn hương thơm của cơm canh lan tỏa trong khí, đ.á.n.h thức vị giác đang say ngủ của .

 

Ăn qua bữa sáng xong, liền bắt đầu bận rộn thu dọn hành lý và vật phẩm, sắp xếp những thứ cần dùng đường đấy.

 

Sau khi thứ chuẩn xong xuôi, họ tiếp tục lên đường.

 

Họ dọc theo quan đạo tiến về phía , ánh nắng xuyên qua kẽ lá rải xuống đất, tạo thành từng vệt sáng loang lổ.

 

Chẳng gì, chính ngọ lặng lẽ đến, họ càng lúc càng gần huyện thành.

 

Hôm qua, thôn trưởng dặn dò với Sở Vân Chu, với họ rằng khi đến huyện thành nhất định ghé qua tiệm của con trai ông .

 

thì hai nhà cũng quan hệ nhận , thôn trưởng cũng hy vọng thể giúp đỡ gia đình họ, nếu thể giúp họ ở thì là nhất.

 

Khi họ cuối cùng cũng đến cổng thành, cảnh tượng mắt khiến họ chút kinh ngạc.

 

Người thành hôm nay dường như đặc biệt đông, cổng thành chật cứng chen chúc, trông vô cùng náo nhiệt.

 

Chỉ thấy mấy tên quan binh uy nghiêm gác hai bên cổng thành, ánh mắt sắc bén quét qua từng tiến thành.

 

Hơn nữa hôm nay thành bắt đầu cần kiểm tra hộ tịch.

 

Trước thành một chỉ cần hai văn tiền, nhưng hôm nay tăng lên bốn văn, điều khiến một khẽ nhíu mày, nhưng cũng chỉ thể bất đắc dĩ móc đồng tiền giao cho quan binh.

 

Sau khi giao tiền xong, họ cẩn thận từng li từng tí theo đám đông, chầm chậm tiến trong thành.

 

Đám đông như một dải trường long, cuồn cuộn tiến về phía .

 

Tuy nhiên, cùng với việc nạn dân ngừng đổ , huyện thành lập tức trở nên chen chúc chịu nổi.

 

Đỗ Nhược và những khác cũng trong lúc tiến cổng thành, Sở Vân Chu : Chúng hãy tìm một khách điếm để nghỉ , việc tiếp theo gì thì từ từ tính .

 

Sở Vân Hà và những khác đương nhiên đều theo an bài của tam , chủ yếu là họ ngoài huyện thành thì từng đặt chân đến nơi nào khác.

 

Gia đình Triệu Tiểu Tứ đương nhiên đều theo Sở Vân Chu, nếu thì họ cũng sẽ chẳng theo y.

 

Chỉ là khách điếm cũng dễ tìm đến , những khách điếm, tửu lầu giá rẻ đều đặt , họ bỏ một tiền lớn mới tìm vài gian phòng đủ chỗ ở cho nhiều như .

 

 

Loading...