Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 164: Vào khách điếm nghỉ chân

Cập nhật lúc: 2025-10-23 14:36:40
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Sở Vân Chu và những trong đoàn tìm kiếm khắp thành, khách điếm khắp nơi đều chật kín nạn dân. Ở một góc hẻo lánh, cuối cùng họ tìm một nhà khác, tấm biển hiệu phần cũ kỹ, hy vọng nơi vẫn còn phòng trống.

 

Sở Vân Chu một bước tiệm, những còn thì chờ ở cửa tiệm.

 

Tiểu nhị thấy , nhiệt tình đón tiếp, hỏi han nhu cầu của .

 

Khách quan, quý vị mấy ạ! Cần mấy gian phòng? Hắn thấy bên ngoài còn xe la, xe ngựa, những qua là thiếu tiền, vì thế cũng nhiệt tình hơn.

 

Sở Vân Chu khẽ gật đầu, : Chúng cần bốn gian phòng, còn ?

 

Tiểu nhị vắt chiếc khăn lau tay lên vai, vội : Có, , chỉ là đều rẻ, một ngày hai mươi văn, vẫn còn mấy gian thượng phòng, khách quan quý vị nghỉ ạ?

 

Hai mươi văn một ngày cũng hề rẻ, nhưng với nhiều như thì quả thực là đắt đỏ. Lúc chỗ ở là , rời khỏi đây, họ chừng sẽ ngủ ngoài đường, hơn nữa ban đêm chắc chắn còn nguy hiểm.

 

Sở Vân Chu lập tức : Chúng thuê, bốn gian là đủ.

 

Hai gia đình, nam nữ mỗi bên một gian, chen chúc một chút thì cũng ngủ .

 

Những bên ngoài phòng khách để ở, đều vui mừng khẽ reo hò, quá , tối nay chỗ đặt chân .

 

Lý Quế Hoa và hai chị em dâu mấy ngày nay luôn im lặng, lúc mặt cũng hiện lên chút ý .

 

Người nhà họ Triệu đương nhiên cũng ý kiến, mấy chục văn tiền ở một ngày tuy đắt, nhưng vẫn hơn là họ ngủ ngoài đồng hoang.

 

Chẳng mấy chốc, tiểu nhị liền dẫn họ lên lầu đến phòng khách. Hai lão nhân yên lòng về ngựa và la của nhà, theo hậu viện trông coi xe cộ.

 

Tiểu nhị mở cửa phòng, đều tò mò thò đầu . Tuy là thượng phòng, nhưng giường chiếu cũng phần cũ kỹ và chật hẹp, tối đa chỉ ngủ ba , bốn thì chật chội.

 

Giường chiếu đủ chỗ cho tất cả , họ đành chuẩn ngủ trải chiếu đất.

 

may mắn là gian phòng rộng, bốn gian phòng chứa đủ tất cả thành vấn đề.

 

Tiểu nhị thấy họ đông , cũng hiểu rõ tình hình hiện tại, vì thế cẩn thận hỏi: Các vị đông , chúng còn hai gian phòng trống, các vị xem thuê ?

 

Tiền thị xong liên tục lắc đầu: Không cần , trời hè nóng nực thế chúng trải chiếu ngủ đất cũng .

 

Đỗ Nhược thì lắm, nhưng chồng , nàng cũng dám chống đối . Chuyện lánh nạn còn thật sự bắt đầu, lão thái thái chắc chắn tiết kiệm hết mức thể.

 

Lý thị tới : Mẫu nữ chúng ngủ chung một giường cũng đủ rộng, đến lúc đó các ngươi hai sang ngủ cùng chúng , như cũng sẽ chỗ ở.

 

Tiền thị lập tức cảm tạ : Được, tối nay chúng sẽ sang ngủ chung với ngươi.

 

Lý Quế Hoa và Châu Tú Anh cùng ba đứa trẻ ngủ chung, Đỗ Nhược thì chen chúc với chồng cùng hai con Lý thị. Cứ thế, các nữ nhân cũng an vị.

 

Đám nam nhân còn tùy tiện hơn, giường đủ chỗ, họ liền ngủ ở xe ngựa, như còn tiện trông nom lừa và ngựa.

 

Sau khi an chỗ ở, Triệu Tiểu Tứ và Sở Vân Hà cùng mấy khác liền cùng ngoài, về phía khu bán gạo. Họ tranh thủ chuẩn một ít lương thực, để tiện mang theo đường.

 

Dọc đường, họ khẽ chuyện, bàn bạc về những sắp xếp tiếp theo.

 

Nhìn thấy những ăn mặc rách rưới phố, họ khỏi cảm thán bản may mắn đến nhường nào khi tìm chỗ trú chân, nếu cũng sẽ như những , vác theo túi lớn túi nhỏ, dắt díu cả nhà xổm bên đường.

 

Xe ngựa và xe lừa tạm thời do một Triệu lão đầu trông coi, còn Sở lão đầu, Sở Vân Chu và Đỗ Nhược ba thì về hướng tiệm của Lý Phú Quý.

 

Bất kể nghĩ cách để ở , nhưng ít nhất cũng đến gặp mặt một .

 

Lúc , trong tiệm của Lý Phú Quý, bầu khí khá nặng nề.

 

Thôn trưởng đang yên lặng gốc cây lớn trong sân, ánh mắt lộ một tia bất lực.

 

Ông nghĩ đến những hương từng cùng sống trong thôn, cứ thế mà ly tán, trong lòng khỏi cảm khái vạn phần, một khi chia ly lẽ sẽ bao giờ gặp .

 

Những năm qua, với tư cách là thôn trưởng, ông luôn cố gắng duy trì sự bình yên và hòa thuận cho thôn làng, nhưng giờ đây đối mặt với cục diện , ông cũng cảm thấy bó tay, bất lực.

 

lúc , một nhóm từ bên ngoài bước .

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-164-vao-khach-diem-nghi-chan.html.]

 

Lão gia, lão thái thái, nhà khách. Lão thợ mộc trông tiệm dẫn một nhóm bước .

 

Mèo con Kute

Muội phu. Một giọng già nua truyền tai thôn trưởng.

 

Mạnh thị từ phòng củi cầm chổi bước , bất chợt thấy cha , trai và chị dâu, liền vứt chổi vội vàng tiến lên đón: Cha, , đại ca, chị dâu, đến .

 

Hóa là cha đằng ngoại của Mạnh thị đến, còn đại ca của Mạnh gia, một trai một gái của , cùng với chị dâu Mạnh gia.

 

Họ cũng nơi nào để , nghĩ đến cháu ngoại ăn ở huyện thành, nên cũng vội vàng đến đây.

 

Thôn trưởng đầu thấy gia đình nhà vợ, cũng chút kích động, Cha, , mau .

 

Mạnh đại cữu ca gật đầu với , mặt mang vẻ khổ sở.

 

Thôn trưởng nhận lấy túi hành lý từ tay họ: Đại ca, đường mệt ! Vào nhà .

 

Trên mặt Mạnh gia đều mang vẻ mệt mỏi và mơ hồ, bước đây, họ đều dám .

 

Gia đình họ cùng dân làng ngoài chạy nạn, , đành tạm thời đến chỗ cháu ngoại tìm kiếm nơi nương tựa.

 

Mạnh lão nương nắm tay con gái, mặt đẫm lệ : Chúng cũng , nên đến nhờ cậy Phú Quý.

 

Mạnh thị thở dài: Phú Quý là cháu ngoại của , hiếu thảo với là việc nó nên .

 

Trịnh thị từ trong phòng bước , thấy gia đình bà ngoại, khựng , vội vàng đón họ nhà.

 

Bà ngoại, lão gia, mau nhà . Dù Trịnh thị ít khi qua với họ, nhưng ấn tượng về họ vẫn tệ.

 

Khi Sở Vân Chu và đến, sân chật ních . Họ , đều đến đúng lúc, lỡ như họ cũng nghĩ cả nhà đến nương tựa, thì lúc đó sẽ chịu gánh nặng tâm lý lớn đến mức nào.

 

đến thì cũng chào hỏi một tiếng. Cha, , đại tẩu.

 

Đỗ Nhược gọi , trong.

 

Thôn trưởng lúc cũng thấy họ đến, : Các con cũng đến , mau nhà .

 

Chúng con , thấy khỏe mạnh là con yên tâm . Đỗ Nhược khẽ , trong sân đông thế , họ vẫn .

 

Vả lúc căn bản thích hợp, nhiều đến như .

 

Nhìn sân viện hỗn loạn, Mạnh thị hỏi: Các con tìm chỗ ở ?

 

Đỗ Nhược khẽ gật đầu: Đã chỗ ở , cần lo lắng.

 

Sở Vân Chu cũng cảm thấy đến đúng lúc, liền với thôn trưởng: Cha, Phú Quý ca ở nhà ? Con tìm hỏi thăm chút chuyện.

 

Thôn trưởng đáp: Hắn ngoài hỏi thăm tin tức từ sáng sớm , giờ vẫn về.

 

Sở Vân Chu hiểu , chắc chắn là hỏi thăm xem những như họ thể ở , nhưng vẫn về, ở đây nhiều như , họ vẫn nên về .

 

Thế là : Vậy cứ bận việc, chúng con về khách điếm đây.

 

Thôn trưởng nghĩ nghĩ, gật đầu, Vậy giữ các con nữa, các con ở , đợi ca con về, lúc đó chúng sẽ qua một chuyến.

 

Rồi Sở Vân Chu cho thôn trưởng chỗ ở, đó liền rời .

 

Trên phố đột nhiên tràn nhiều như , nhiều cửa hàng đều đóng cửa, chỉ sợ những nạn dân đói quá sẽ xông cướp đồ ăn.

 

Sở lão đầu hỏi: Lão Tam, tiếp theo ?

 

Sở Vân Chu : Đi bước nào bước đó, tình hình vẻ .

 

Đỗ Nhược cũng cảm thấy, bỗng chốc mấy vạn nạn dân tràn , chắc chắn chỉ là sự yên tĩnh tạm thời.

 

 

Loading...