Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 184: Hồi Ức Về Thuở Xưa

Cập nhật lúc: 2025-10-23 14:37:00
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Nhìn hai lão thái thái hiền lành mắt, nhớ về vị bà bà ở Giang phủ kinh đô, Giang phu nhân cố nén nỗi đau trong lòng, gắng gượng nặn một nụ với Tiền thị và những khác.

Mèo con Kute

 

Nàng cảm kích đến rơi lệ mà : Hai vị thẩm nương, may mắn nhờ các vị tay tương trợ, nếu các vị giúp đỡ mẫu tử chúng , e rằng và đứa bé sớm bỏ mạng hoàng tuyền . Đại ân đại đức của các vị, suốt đời khó quên...

 

Khóe miệng Tiền thị khẽ nhếch lên, lộ một nụ hiền hậu, khẽ : Ấy da, đừng chứ, ân huệ gì mà ân huệ, đều là duyên phận giữa chúng thôi, thấy các vị bình an, chúng cũng vui lây, hơn nữa thị vệ của ngài còn cho ít bạc thưởng đấy!

 

Giang phu nhân những lời của bà , trong lòng càng thêm ấm áp. Đây nhất định là duyên phận của họ, nếu thì liên tục giúp đỡ con nàng những lúc nguy nan.

 

Ừm, chắc chắn là chúng duyên.

 

Thấy đứa bé trong tã lót miệng vẫn ngừng mấp máy, Tiền thị : Ta thấy tiểu công tử , chắc là đói . Ngài cứ ngủ suốt cả ngày, đứa bé cũng b.ú một ngụm sữa nào, chúng cũng chẳng cách nào khác, đành cho nó ăn chút cháo gạo lót . Bây giờ thể của ngài thế nào ? Nếu gì đáng ngại thì mau cho đứa bé b.ú sữa .

 

Nghe thẩm nương đứa bé còn đói, Giang phu nhân cũng kìm lòng mà xót con trai . nàng từng cho con b.ú sữa, ở đây, thật sự chút ngại ngùng.

 

Lý thị một bên liên tục gật đầu phụ họa: thế chứ! Đứa bé thật là ngoan ngoãn đến đáng thương. Lúc uống cháo gạo mà hề một tiếng nào, lớn lên, nhất định sẽ là một đứa con hiếu thảo đặc biệt.

 

Vừa , Lý thị liếc thấy nha đang phòng, bèn vươn tay nhẹ nhàng kéo Tiền thị, : Đi thôi, hai tỷ chúng ngoài , để Giang phu nhân yên tâm cho đứa bé b.ú một bữa no nê.

 

Nha Tiểu Điệp bước chân nhẹ nhàng , nàng hai tay vững vàng bưng một chậu nước nóng bốc nghi ngút. Sau khi thấy Tiền thị và Lý thị, nàng vội vàng khẽ gật đầu chào, mặt nở một nụ rạng rỡ như hoa, hớn hở : Hai vị lão thái thái, các vị sắp rời ?

 

Tiền thị đáp: Phải, chúng cũng về phòng nghỉ ngơi một lát đây.

 

Lời dứt, chỉ thấy hai họ bước chân nhẹ nhàng khỏi ngưỡng cửa, cứ như thể chân gió .

 

Phải rằng, đây là thứ hai trong ngày họ gọi là lão thái thái, trong lòng vui sướng bao nhiêu!

 

Ngay cả khi bộ cũng ngẩng cao đầu, ưỡn ngực, dáng vẻ đầy khí thế, bước chân vững chãi vô cùng, như thể gót chân gắn lò xo .

 

Lúc , Đại Hắc và Chu Thông đang canh gác ở cửa, một bên trái, một bên .

 

Thấy các bà rời , hai ăn ý nhẹ nhàng đóng cửa phòng của phu nhân .

 

Tiểu Điệp nhanh nhẹn cầm một chiếc khăn sạch nhúng nước nóng, vắt khô mới đưa đến mặt phu nhân, khẽ : Phu nhân, Tiền lão thái thái đặc biệt dặn dò, khi ngài cho tiểu công tử b.ú sữa, dùng khăn nóng đắp một chút, như sữa sẽ chảy thuận lợi hơn, tiểu công tử b.ú cũng sẽ thấy đau ạ.

 

Giang phu nhân , gò má khẽ ửng hồng, nàng ngượng ngùng nhận lấy khăn.

 

Nàng nhẹ nhàng dùng khăn tay lau n.g.ự.c , đó dịu dàng ôm con trai trong lòng bắt đầu cho bú.

 

Tiểu gia hỏa dường như thực sự đói lả , cái miệng nhỏ xíu như thể định vị chính xác, nhanh chóng tìm thấy mục tiêu, ngay đó liền há miệng lớn mà b.ú lấy b.ú để, ăn ngon lành vô cùng!

 

Giang phu nhân con, trong lòng vui sướng khôn tả.

 

Tiếp đó, Giang phu nhân liền hỏi về những chuyện xảy khi nàng .

 

Tiểu Điệp sót một chữ nào mà kể cho phu nhân chuyện xảy từ tối qua cho đến giờ.

 

Giang phu nhân đại khái hai vị thẩm nương họ gì tên gì, và cả việc họ sắp gì. Sau khi ghi nhớ trong lòng, nàng ôm con trai giường.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-184-hoi-uc-ve-thuo-xua.html.]

Kỳ ở cữ lẽ thể chu , nhưng chỉ cần đứa bé bình an, nàng chịu bao nhiêu khổ cực cũng đều xứng đáng.

 

Hồi ức về thuở xưa, nàng và phu quân kết hôn hơn mười năm, nhưng vẫn luôn thể sinh hạ con cái nối dõi cho Giang gia.

 

Khi , trượng phu vẫn chỉ là một tú tài, bà bà cũng vì thế mà quá nhiều suy nghĩ oán trách.

 

nữa, con đường khoa cử còn dài, tiền đồ định, thể lập nghiệp thành gia cũng là lẽ thường tình.

 

Thế nhưng, trời chiều lòng , trượng phu cuối cùng cũng đề danh bảng vàng, đỗ cử nhân, còn nhậm chức ở kinh đô.

 

Sau đó, thái độ của bà bà liền đổi một trăm tám mươi độ.

 

Để Giang gia sớm ngày khai chi tán diệp, nối dõi tông đường, bà bà bắt đầu thường xuyên gửi đủ loại nữ nhân phòng trượng phu.

 

Từ cháu gái của mẫu cho đến con gái nhà biểu biểu , tóm , hễ là cô nương nào bà quen , thì hầu như đều đưa đến một lượt.

 

Đối mặt với biến cố đột ngột , trong lòng Giang phu nhân khó tránh khỏi cảm thấy ủy khuất và bất an.

 

Song điều khiến nàng vô cùng mãn nguyện là phu quân vẫn luôn kiên định giữ vững lời hứa và tình cảm đối với nàng, kiên quyết cự tuyệt những kẻ chủ động buông lời ong bướm ve vãn.

 

Bao năm qua, dẫu cám dỗ ngoại giới xoay vần, lòng phu quân vẫn vẹn nguyên một nàng, hai nương tựa bên , cùng vượt qua hoạn nạn.

 

Có lẽ là trời cao phù hộ cho đôi phu thê tình sâu nghĩa nặng , cuối cùng dịp đầu năm nay, Giang phu nhân cảm thấy thể suy nhược, mời đại phu xem mạch — mới nàng m.a.n.g t.h.a.i hơn một tháng!

 

Sinh mệnh nhỏ bé đến dễ dàng gánh vác quá nhiều kỳ vọng và chờ mong của họ, những gian khổ trong đó chỉ đôi phu thê họ là thấu hiểu.

 

Bởi vì Giang đại nhân nhận lệnh nhậm chức tại Phụng Thiên, đường xá xa xôi vất vả nhọc nhằn, mà nàng đang m.a.n.g t.h.a.i hành động bất tiện.

 

Bởi , bà chồng bèn lấy cớ phụ nữ m.a.n.g t.h.a.i nên đường xa, kiên quyết giữ nàng nhà chồng chờ sinh.

 

Dù trong lòng vạn phần luyến tiếc, nhưng nghĩ cho sự an của thai nhi trong bụng, Giang phu nhân cũng đành cam chịu chấp nhận sự sắp xếp của chồng.

 

Sau khi Giang đại nhân nhậm chức, trong lòng vẫn luôn bận lòng về thê tử và đứa con chào đời ở nhà, sợ nàng một sẽ gặp chuyện may.

 

Bởi , đặc biệt phái mấy tên thị vệ tín, phi ngựa nhanh chóng trở về nhà đón nàng đến đoàn tụ.

 

chồng sức ngăn cản, nhưng cuối cùng vẫn thể chống sự kiên trì của con trai, bất đắc dĩ đành gật đầu chấp thuận con dâu rời .

 

Ai ngờ, ngay tối qua, khi họ đến khu rừng âm u rậm rạp , đột nhiên gặp một đàn sói.

 

Trong khoảnh khắc, tiếng sói hú vang lên liên hồi, khiến dựng tóc gáy.

 

Để thể thoát khỏi vòng vây của bầy sói hung ác, họ đành đau lòng vứt bỏ một hành lý đáng giá, nhằm giảm bớt gánh nặng cho xe ngựa, từ đó tăng tốc độ di chuyển.

 

Song, bởi vì xe ngựa phi nhanh như gió, đường sá xóc nảy lạ thường, cộng thêm Giang phu nhân trong lòng vô cùng căng thẳng sợ hãi, đến mức thai nhi trong bụng kinh động, thế mà xuất hiện dấu hiệu sinh non.

 

Nhớ tất cả những gì gặp đêm qua, nàng dám nghĩ, nếu gặp họ, liệu con nàng trở thành một miếng thịt thối trong miệng sói .

 

 

Loading...