Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 197

Cập nhật lúc: 2025-10-23 14:37:13
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Người nhà đại phòng họ Sở tận mắt thấy lưu dân thành công xông phá cổng thành Cảnh Châu, một đám nạn dân tràn thành.

 

Trong lòng họ khỏi dấy lên ý nghĩ thành, thầm nghĩ, thành là thể ăn no.

 

Lão nhị, chúng cũng mau . Lưu thị nóng lòng đợi , cánh tay của nàng gãy mấy ngày nay, giờ vẫn nhấc lên , nàng lập tức thành tìm đại phu.

 

Tuy nhiên, Sở Vân Hải dù cũng thi thư nhiều năm, tư duy và đầu óc của so với thường mà , vẫn khá bình tĩnh và tỉnh táo.

 

Ngay khi phụ mẫu đang sốt ruột, nóng lòng thành, liền vội vàng đưa tay ngăn bước chân hai lão nhân.

 

Và lên tiếng ngăn cản: Cha, , khoan ! Người đừng hành động nông nổi như . Tình hình trong thành hiện giờ mất kiểm soát, những lưu dân mà xông phá cổng thành tràn , chắc hẳn quan binh trong thành định sẽ yên. Đến lúc đó, họ chắc chắn sẽ áp dụng những biện pháp nghiêm khắc đối với những lưu dân , đáng bắt thì tuyệt đối mềm tay, đáng c.h.é.m g.i.ế.c thì càng chút nương tình. Giờ khắc , nếu chúng mạo hiểm thành, e rằng sẽ rơi chỗ vạn kiếp bất phục, hậu quả quả thực thể tưởng tượng nổi!

 

Nghe đến đây, Sở Tối Thời khỏi nhíu mày, vẻ mặt lo âu hỏi: Lão nhị, theo con , giờ đây? Chẳng lẽ chúng cứ đợi như ?

 

Chỉ thấy Sở Vân Hải suy nghĩ, tự tin trả lời: Theo ý kiến của nhi tử, kế sách thỏa nhất hiện tại là tạm thời tìm một nơi an để ẩn náu. Đợi thêm mấy ngày, đợi tình hình trong thành định trở , tính toán bước tiếp theo cũng muộn.

 

Người nhà họ Sở xong lời , tuy trong lòng vẫn còn chút cam tâm, nhưng cũng hiểu rõ lời nhi tử lý.

 

Thế là họ đều gật đầu đáp: Vậy thì đều theo sắp xếp của con .

 

Ngay đó, liền bắt đầu thu dọn hành lý, chuẩn nhanh chóng rời khỏi nơi đây.

 

lúc , Sở Vân Hải quanh, ánh mắt chợt dừng bên cạnh ca tẩu.

 

Lòng thắt , một dự cảm chẳng lành dâng lên.

 

Đại ca, nãy một vòng, thấy bóng dáng hai chất nữ của ? Họ ?

 

Chưa đợi Sở Vân Khuê kịp trả lời, Lưu thị bên cạnh giành , giọng điệu đầy vẻ khinh bỉ và tức giận: Hừ! Đừng nhắc đến hai cái đồ phá của nữa! Chúng nó bỏ trốn , cũng chạy đến xó xỉnh nào mà chịu c.h.ế.t!

 

Sở Vân Hải vẻ mặt mơ hồ hỏi: Cái gì gọi là bỏ trốn?

 

Sở Kim Bảo mau miệng, chẳng nghĩ ngợi gì liền thốt : Cha bán hai tỷ tỷ , kết quả chớp mắt một cái, hai tỷ thấy nữa.

 

Thực tế, đối với chuyện hiểu nhiều, chỉ rằng cha định bán hai tỷ tỷ, đó các tỷ tỷ liền biến mất.

 

Nghe những lời , Sở Vân Hải khỏi kinh hãi, trợn tròn mắt giận dữ quát: Đại ca, thể chuyện bán con bán cái như chứ! Tiểu còn lập chí thi đỗ công danh, nếu để khác nhà đem hai nữ nhi bán , chuyện mà truyền ngoài, chẳng sẽ thành trò bữa của thiên hạ ? Dù cho may mắn quan, e rằng cũng sẽ vì chuyện hạch tội!

 

Sở Vân Khuê phản bác đến mức á khẩu, ấp úng mãi nửa ngày cũng một câu chỉnh: … nhưng quả thực bán các nàng mà! Hai tỷ chẳng hiểu bỗng dưng thấy tăm nữa.

 

Mèo con Kute

Chuyện thực sự rõ nội tình chỉ một Lưu thị, nhưng nàng thể dễ dàng thổ lộ sự thật? Chẳng lẽ vì giành miếng ăn mà đ.á.n.h hai đứa cháu gái, khiến chúng sợ hãi bỏ trốn ? Nàng tuyệt đối thể .

 

Sự việc đến nước , Sở Vân Hải dứt khoát : Chúng vẫn nên mau chóng rời khỏi nơi , đợi đến ngày mai hãy tìm tung tích của hai .

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-197.html.]

Sở Vân Khuê đối với chuyện cũng đưa dị nghị, giờ đây cách ngày các tỷ tỷ mất tích qua mấy ngày , rốt cuộc thể thuận lợi tìm thấy , thực sự gì chắc chắn, cũng hy vọng hai tỷ vẫn còn ở gần đây.

 

Nghe tiếng kêu t.h.ả.m thiết từ cổng thành vọng , cả gia đình tiếng kêu mà giật rụt cổ, đó chạy về phía xa cổng thành, tìm nơi ẩn náu.

 

Họ trốn một khu rừng, dùng cành cây lá khô đơn giản dựng lên chỗ che chắn, cả nhà đều ẩn trong đó.

 

Thấy binh lính ngoài bắt , họ co rúm trong chỗ ẩn nấp dám động đậy.

 

Một đêm dài trôi qua, cùng với tiếng huyên náo ồn ào ngừng nghỉ dần tan biến, khi chân trời hửng sáng như bụng cá, vô lưu dân một nữa binh lính như hổ sói thô bạo xua đuổi khỏi thành.

 

Cùng với cánh cổng thành nặng nề từ từ khép , phát một âm thanh trầm đục, triệt để đóng chặt hy vọng cuối cùng của những lưu dân ở bên ngoài thành.

 

Vốn dĩ nơi đây tụ tập hơn vạn lưu dân, sự việc , chỉ còn vài nghìn , mà đều là những già yếu, phụ nữ và trẻ em còn chút sức lực nào.

 

Trời sáng rõ, những bên ngoài thành bụng đói cồn cào, nghĩ đến việc trong thành mỗi ngày đều thi cháo, các lưu dân cầm bát cơm đợi cổng thành.

 

đợi mãi, cánh cổng thành dày nặng vẫn hề mở .

 

Đêm qua, các lưu dân như thủy triều tràn thành, ngang nhiên đập phá, cướp bóc, đốt cháy, gây họa cho ít cửa hàng, khiến nhiều thiệt hại nặng nề.

 

Các phú hộ trong thành khi chuyện đều kinh hãi vạn phần, dám tùy tiện lộ diện thi cháo cứu tế nữa.

 

, để những lưu dân ăn no bụng xong, ngược càng tăng thêm ngạo khí cho họ tiến thành loạn, gây họa cho bách tính bình dân.

 

Gia đình Sở Vân Hải từ sáng sớm đợi đến lúc mặt trời lên cao ba sào, sớm đói bụng cồn cào, bụng ngừng phát từng trận tiếng kêu ùng ục.

 

Tuy nhiên, trong thành vẫn thấy ai ngoài bố thí cháo gạo, ngay cả binh lính thường ngày canh giữ cổng thành duy trì trật tự giờ phút cũng bặt vô âm tín.

 

Lần thì xong đời ! Giữa đám đông, ai tuyệt vọng thốt câu , lập tức gây nên một trận xôn xao.

 

Mọi trong lòng đều rõ, chắc chắn là do đây họ hành động lỗ mãng chọc giận những thi cháo, giờ đây dù yên chờ c.h.ế.t, e rằng cũng khó mà kiếm một miếng ăn.

 

Những vốn chỉ nghĩ mỗi ngày một bát cháo loãng lót thể miễn cưỡng sống sót, sự giày vò của cơn đói cuối cùng cũng nhịn nữa.

 

Từng một đói đến hoa mắt chóng mặt, bước chân phù phiếm, nhưng vẫn gắng gượng , bắt đầu khắp nơi tìm kiếm thức ăn thể lấp đầy bụng đói, núi rau dại, hái về ăn cũng c.h.ế.t đói.

 

Mấy nghìn lưu dân cổng thành Cảnh Châu chỉ trong một buổi sáng rời ít, ngoài thành đồng hoang khắp nơi là , đói đến mức hái rau dại còn kịp nấu vội vàng nhét miệng.

 

Một mảnh đất xanh um, nhanh nhổ trụi lủi, giống như châu chấu qua.

 

Trên ngọn núi phía tây cổng thành cũng ít đến, núi nhiều rau dại tươi non, các nàng hái liền ăn, hái thì hái lá cây nhét miệng, miễn là lấp đầy bụng đói là .

 

thậm chí còn vì một mẩu rau dại bình thường chẳng thèm tới mà đ.á.n.h , cảnh tượng hỗn loạn.

 

 

Loading...