Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 201: Đổ nát
Cập nhật lúc: 2025-10-23 14:37:17
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Trên đường đến trang viên, Tiền thị xúc động đến đỏ cả vành mắt, họ phiêu bạt đó đây suốt bao lâu, giờ đây họ cuối cùng cũng một mái nhà.
Trang viên ư! Đó là nơi chỉ những nhà giàu mới thể ở, nay họ thể chuyển ở, ai mà ngờ lánh nạn còn hóa hơn!
Mấy canh giờ , cuối cùng họ cũng đến trang viên mà lòng hằng mong đợi buổi trưa.
Từ xa thấy đích đến của chuyến , hai sân viện lớn nhỏ liền kề, trông khí phái.
Môi trường nơi đây , ba mặt đều giáp núi, phía trang viên là một cánh đồng rộng lớn, chỉ điều ai chăm sóc, cỏ dại mọc um tùm.
Muốn biến chúng thành đất đai màu mỡ trở , vẫn cần một thời gian.
Mấy chiếc xe ngựa dừng vững vàng bãi đất đầy cỏ dại cổng lớn trang viên, Tiền thị cùng những khác đều háo hức ngoài xe.
Đây là nhà của chúng ? Đại Bảo kìm thốt lên kinh ngạc, căn nhà hơn nhà cũ của họ quá nhiều.
Nhị Bảo, Tam Bảo cũng cùng chằm chằm: Oa, căn nhà to quá, thích!
Lý Quế Hoa và Chu Hồng Anh đều ôm con xuống, căn nhà lớn như , ai mà chẳng thích.
Sở Vân Chu cùng cũng xuống xe ngựa, trang viên tuy lớn, nhưng cảnh tượng mắt khiến ngẩn , nơi ở của nhà giàu ? Sao thế , đến nơi họ mới rõ, căn nhà đổ nát.
Trang viên quả thực lớn, nhưng cũng đổ nát, một chỗ tường bao còn sập một lỗ hổng, trông như cố ý phá , lẽ vì nơi đây ở, bọn trộm lẻn tìm kiếm thứ gì đó đáng giá.
Dưới chân tường viện rải rác đầy ngói vỡ, xem là do gió thổi rơi xuống.
Thấy căn nhà hư hỏng như , nhưng hai gia đình hề nản lòng, sửa sang vẫn thể ở .
Thấy họ ngỡ ngàng, Đại Hắc lập tức lấy từ trong lòng một chiếc chìa khóa nặng trịch, sáng loáng màu đồng, trịnh trọng trao nó cho Sở Vân Chu.
Sở , trang viên từ giờ phút trở thuộc về các vị, đây chính là chìa khóa cổng lớn.
Sở Vân Chu vội vàng tiến lên giơ hai tay, cẩn thận tiếp nhận chiếc chìa khóa tượng trưng cho một khởi đầu mới, mặt tự chủ nở một nụ chân thành từ nội tâm, lòng cảm kích tràn đầy.
Đa tạ Đại Hắc hào phóng giúp đỡ, ngài nhất định thường xuyên đến hàn xá chơi, tiểu nhất định sẽ chuẩn rượu ngon món ngon, thịnh tình khoản đãi các vị nhân .
Sở Vân Hà cùng những khác cũng tranh với Đại Hắc: Phải đó! Đại Hắc các vị nhất định thường xuyên qua .
Nghe lời , Đại Hắc khỏi sảng khoái, tiếng như tiếng chuông đồng vang dội: Hahaha, thì còn gì bằng! Món ăn do thím nhà các ngươi và mấy vị chị dâu quả là tuyệt hảo, suốt chặng đường chúng ăn vẫn còn thòm thèm, chỉ nghĩ thôi khiến thèm chảy nước miếng !
Tiền thị bên cạnh cũng mỉm phụ họa: Đợi khi cả nhà chúng an cư lạc nghiệp xong xuôi, thím nhất định sẽ đích xuống bếp, một bàn đầy ắp món ngon cho , để chén chú chén , vui vẻ hớn hở.
Đại Hắc thím , vội vàng chắp tay vái chào bày tỏ lòng ơn: Ôi chao, thì phiền thím quá, xin cảm tạ ! Nhất định sẽ đến.
Dứt lời, ngẩng đầu trời, vỗ vỗ lưng ngựa, đầu .
Được , đưa các vị đến nơi an , cũng xin về nha môn báo cáo công vụ.
Nếu các vị gặp khó khăn nhu cầu gì, cứ đến nha môn tìm chúng , nhất định sẽ giúp đỡ.
Lời dứt, Đại Hắc động tác nhanh nhẹn lật nhảy lên con tuấn mã cao lớn cường tráng, vững vàng yên ngựa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-201-do-nat.html.]
Cưỡi ngựa về thành cũng mất hơn một canh giờ, vội về còn kịp ăn bữa cơm trưa.
Hướng về phía vẫy tay: Ta về đây, hẹn ngày khác gặp . Rồi nhẹ nhàng lay cương, thúc ngựa phi nhanh .
Người còn công vụ trong , họ cũng thể trễ nải công việc của Đại Hắc.
Sở Vân Chu vội vàng lớn tiếng dặn dò: Đại Hắc thong thả!
Sau khi Đại Hắc rời , Tiền thị sốt ruột : Lão Tam, mở cửa.
Sở Vân Chu gật đầu: Ai! Rồi cầm chìa khóa mở cánh cổng khóa kín bấy lâu.
Cánh cổng mở , đập mắt là một bức tường che bằng đá nguyên khối, bên chạm khắc hoa văn mẫu đơn tượng trưng cho phú quý khai hoa, sống động như thật.
Tiền thị cùng thấy đều tự chủ thốt lên tiếng kinh ngạc: Oa! Tiếng oa vang lên dứt, hệt như bà Lưu Đại Quan Viên.
Họ đều là đầu tiên thấy thứ đẽ như , đương nhiên thể che giấu sự phấn khích trong lòng.
Sở Vân Chu dẫn đầu bước cổng lớn, tiếp theo là Đỗ Nhược đỡ bà cô, mấy đứa trẻ, Sở lão đầu và những còn .
Họ cửa nhanh, những đồ đạc bên ngoài căn bản kịp mang .
Mèo con Kute
Đi qua bức tường che, bên trong là cổng trăng, bên trái cổng trăng là sân thứ nhất.
Bước qua cổng trăng, ở đây ba gian nhà, lúc cửa phòng khép hờ, đẩy cửa , trong nhà trống rỗng, đồ đạc bên trong dọn hết, mái nhà cũng , ngẩng đầu lên là thể thấy mặt trời gay gắt trời.
Đi sâu hơn, còn một sân phụ, bên trong là một sân nhỏ, ở đây cũng một gian nhà.
Trong sân máng ăn dành cho gia súc, đây chắc hẳn là nơi chủ cũ từng nuôi bò ngựa và các loài vật khác.
Tiếp đến mới là cổng rủ hoa, đoàn họ tiến sân viện, phát hiện bên trong tuy lộn xộn, cỏ dại mọc nhiều, nhưng may mà bố cục tinh xảo.
Trong sân còn mấy cây đại thụ, gốc cây ghế đá, bàn đá dùng để nghỉ ngơi vui chơi.
Một góc sân còn một cái giếng nước, bên đậy bằng một tấm đá xanh, tấm đá phủ dày mấy lớp lá cây rụng, hiển nhiên lâu ai mở .
Hai bên sân là hành lang vòng, qua là đông tây sương phòng, mỗi sương phòng đều hai gian nhĩ phòng nhỏ.
Đỗ Nhược ngờ nhà ở thôn quê xây dựng cầu kỳ như , bỏ năm trăm lượng bạc để ở một nơi như thế cũng tệ.
Lý Quế Hoa cùng đến đờ cả mắt, sân lớn như , chỉ hai gia đình họ ở, thì mỗi một gian cũng còn thừa chỗ.
Đối diện sân viện là chính phòng, bên cạnh còn hai gian thứ phòng, chỉ điều sân viện lớn như , đồ đạc bên trong còn ít.
Phía chủ viện còn một sân viện nữa, Đỗ Nhược ưng ý sân viện .
Sân viện một cổng riêng, đến lúc đó đóng cổng , yên tĩnh vô cùng, nàng gì, còn sợ khác phát hiện ?
Cuối cùng là vấn đề phân chia phòng ốc, năm miệng ăn nhà họ Triệu đến sân viện bên cạnh, nơi đó cũng năm gian nhà, gia đình họ đủ ở.
Sân viện đó đây lẽ là nơi ở của hầu, nhưng cũng là nhà ngói gạch xanh, tuy bằng sân viện lớn của nhà họ Sở, nhưng chỗ ở là họ mãn nguyện .