Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 207: Tiễn pháp siêu quần
Cập nhật lúc: 2025-10-23 23:26:04
Lượt xem: 1
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Xong việc, đôi phu thê trẻ trở về biệt thự, Sở Vân Chu thầm nghĩ, giờ hẳn là thể ngủ !
Trong phòng khách rộng rãi sáng sủa, mấy chú sói con đang hoạt bát vui vẻ bò lung tung khắp nơi.
Đỗ Nhược đến cho chúng ăn một , bụng no tròn căng đến sát đất, vì béo mập nên trông đặc biệt đáng yêu như những chú heo con.
Vừa thấy bóng dáng Đỗ Nhược và , chúng lập tức hưng phấn quằn quại đất, dùng những bước chân mấy phối hợp mà lao về phía họ.
Điều thú vị hơn là, chúng còn thỉnh thoảng phát những tiếng rên rỉ nũng nịu, tựa hồ như đang nũng, đáng yêu đến mê .
Chà chà! Thật khiến khó tin! Mấy tiểu tử lớn nhanh đến thế!
Sở Vân Chu kinh ngạc đến nỗi há hốc mồm, đôi mắt vốn to nay trợn tròn như chuông đồng, mặt tràn đầy biểu cảm phức tạp xen lẫn hoài nghi và hiếu kỳ.
Chàng cũng nghĩ thông, vì chỉ mới qua vài ngày, mà những tiểu gia hỏa trông như hơn một tháng tuổi .
Một bên, Đỗ Nhược cẩn thận ôm lấy một con sói con chân, nhẹ nhàng nâng nó trong lòng bàn tay, bắt đầu tỉ mỉ quan sát.
Sói con với đôi mắt to tròn ngừng đảo quanh, dường như cũng đang hiếu kỳ đ.á.n.h giá nàng.
Ta nghĩ, chúng lớn nhanh như , hẳn là vì ăn nhiều hơn.
Đỗ Nhược , nhẹ nhàng vuốt ve sói con trong lòng.
Những ngày qua, lũ sói con chỉ đơn thuần uống sữa bột, Đỗ Nhược còn thỉnh thoảng cho chúng ăn một ít thịt luộc và trứng gà.
Mèo con Kute
Nói xong những lời , Đỗ Nhược liền đặt sói con trong lòng xuống đất, đoạn đầu Sở Vân Chu, mỉm : Nhà chúng giờ hết thịt , là hai chúng cùng ngoài săn một con heo rừng về nhé?
Sở Vân Chu kinh ngạc hỏi: Đêm hôm khuya khoắt thế , săn heo rừng chứ? Hậu sơn nhà chúng cũng chẳng lớn, giống nơi heo rừng xuất hiện.
Đỗ Nhược nở với một nụ khó hiểu: Cầm cung tiễn lên, theo .
Cây cung tiễn cũ nát của Sở Vân Chu ở ngay trong gian, ngoan ngoãn lấy tiễn xuống, hỏi nhiều, dù thì lời tiểu nương tử là .
Hai cứ thế thẳng tiến rừng sâu, trong gian lúc đang là ban ngày, cây cỏ hoa lá trong rừng đều thu trọn mắt họ.
Sở Vân Chu hiếu kỳ khôn cùng, một đường đều tỉ mỉ quan sát, tiểu nương tử nơi như , cứ im lặng tiếng, quả là giấu diếm kỹ! Chẳng nàng còn bao nhiêu chuyện giấu giếm nữa.
vội, dù đây cũng là tiểu nương tử của , từ từ chờ, tiểu nương tử sẽ dẫn khắp nơi thôi.
Đỗ Nhược dẫn theo con đường mà nàng vẫn thường , tiện thể còn ghé xem những cây nhân sâm , Đỗ Nhược kinh ngạc phát hiện, mấy gốc nhân sâm kết trái, đỏ au trông đặc biệt mắt.
Nàng cũng vội hái hạt giống xuống, đợi chúng chín muồi, nàng sẽ tìm một nơi để gieo trồng.
Đỗ Nhược dẫn Sở Vân Chu đến một thung lũng ẩn , nơi đây cây cỏ rậm rạp, từ chỗ xuyên qua, là đến nơi nàng từng đặt chân đến .
Vượt qua khu rừng bí ẩn, bỗng nhiên thấy tiếng heo rừng đào đất.
Suỵt, gần đây thường heo rừng xuất hiện. Đỗ Nhược khẽ .
Sở Vân Chu lập tức nắm chặt cung tiễn trong tay, căng thẳng hưng phấn, nhà ổ heo rừng, ai mà tin nổi.
Trong niềm vui sướng, thầm nghĩ, ngoài càng thể uống rượu, nhỡ lỡ miệng thì .
Chẳng mấy chốc, bụi cỏ phía truyền đến tiếng xào xạc, một con heo rừng to lớn hiện , nó đối mắt với họ.
Con heo rừng quá lớn, ít nhất cũng bốn, năm trăm cân, nanh miệng dài đến một tấc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-207-tien-phap-sieu-quan.html.]
Heo rừng khụt khịt thở dốc, mũi ngừng đ.á.n.h , phát hiện hai bọn họ.
Đến . Đỗ Nhược tiến gần bên Sở Vân Chu.
Sở Vân Chu giương tiễn kéo cung, nhắm thẳng heo rừng.
Tiểu nương tử, nàng hãy cẩn thận một chút. Chàng sợ lát nữa heo rừng xông tới, thương đến tiểu nương tử xinh của .
Đỗ Nhược đương nhiên lời, nam nhân ở đây, nàng tự nhiên một nữ nhân yếu đuối cần bảo vệ.
Heo rừng dường như cảm nhận nguy hiểm, rống lên một tiếng về phía họ, bất ngờ xông thẳng đến.
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Đỗ Nhược lập tức ẩn gốc cây lớn, để bản lâm hiểm cảnh, kẻo nam nhân sẽ phân tâm.
Sở Vân Chu thừa cơ b.ắ.n một tiễn, trúng ngay cổ heo rừng, mũi tiễn sắc lẹm xuyên qua cổ nó, tiếp đó một tiễn nữa b.ắ.n trúng đầu heo rừng.
Heo rừng lập tức ngã vật xuống đất, giãy giụa một lát im bặt.
Ha ha, thành công . Sở Vân Chu reo hò.
Đỗ Nhược cũng từ gốc cây lớn bước , ngờ tiễn pháp của nam nhân chuẩn xác đến thế, nàng quả thực coi thường .
Đỗ Nhược vòng tay qua cổ Sở Vân Chu, một nụ hôn mềm mại đặt lên mặt : Vân Chu ca, thật quá lợi hại.
Sở Vân Chu nhất thời ngẩn , vội vàng ôm chặt lấy nàng: Tiểu nương tử, nàng hãy gọi một tiếng 'ca' nữa cho nào.
Đỗ Nhược , lập tức thỏa mãn yêu cầu của .
Vân Chu ca.
Sở Vân Chu trong lòng sung sướng khôn cùng, hung hăng hôn lên môi tiểu nương tử, c.ắ.n mút bừa bãi một phen.
Chàng quả là quá yêu thích tiểu nương tử , tiểu nương tử nếu trái tim , cũng cam nguyện tự m.ó.c t.i.m , dâng lên cho nàng xem.
Đỗ Nhược hôn đến suýt thở nổi: Ưm ưm ưm.
Sau một hồi giãy giụa, nam nhân mới buông môi nàng , hơn nữa nàng còn phát hiện của ngẩng đầu kính lễ .
Ái chà! Nếu bọn họ còn chuyện gì khác để phân tâm, nàng dám chắc bản sẽ lập tức nam nhân ăn sạch.
Nếu đất còn một con heo rừng xử lý, Sở Vân Chu lập tức tại chỗ viên phòng tiểu nương tử .
Sau một lát bình tĩnh, đôi phu thê trẻ con heo rừng đất chút phiền muộn, một con heo rừng to lớn nhường , nếu bọn họ lẳng lặng cất giấu để tự hưởng thụ, trong lòng tất sẽ chịu sự c.ắ.n rứt.
Sở Vân Chu lộ vẻ khó xử, mặt đầy u sầu với tiểu nương tử bên cạnh: Tiểu nương tử, nàng xem, giờ đây?
Đối mặt với tình cảnh , Đỗ Nhược tỏ khá bình tĩnh, ban đầu nàng cũng định để trong gian từ từ mang , nhưng trong nhà đông như cũng cần ăn thịt, mà chỉ vì mua thịt mà một chuyến thành thì tuyệt đối thể.
Nàng nhẹ nhàng khẽ động ngón tay, vẻ thần thái tự nhiên: Theo thấy, hậu sơn nhà chúng đêm nay chắc hẳn heo rừng xuất hiện, là hai chúng cùng xem xét một chuyến? Biết thu hoạch.
Sở Vân Chu , lập tức hiểu rõ thâm ý trong lời tiểu nương tử nhà , vội vàng gật đầu đáp: Được thôi, chúng hậu sơn dạo một vòng xem xét tình hình.
Chàng cũng , nếu ở hậu sơn tiểu nương tử mang heo rừng , đến lúc đó là săn ở đó, như thì chuyện sẽ hợp lý.
Thế là, đôi phu thê trẻ rời khỏi gian, đoạn rón rén bước khỏi nhà.