Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 208: Nuôi Cóc

Cập nhật lúc: 2025-10-23 23:26:05
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8pYOUfPdMO

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

Ánh trăng dịu dàng như nước đổ tràn đại địa, chiếu sáng con đường thôn quê quanh co uốn lượn.

 

Đôi phu thê trẻ mười ngón tay đan chặt, ung dung tự tại tản bộ đó.

 

Cuộc sống bận rộn thường ngày khiến họ từng thời gian nhàn nhã, tĩnh lặng như . Càng quý giá hơn là lúc xung quanh một bóng , cả thế giới chỉ thuộc về hai họ.

 

Giữa đêm khuya nơi đầu ruộng cuối bãi mang một vẻ khác, vô đom đóm tựa như những vì tinh tú lấp lánh, nhẹ nhàng bay lượn trong trung.

Mèo con Kute

 

Đỗ Nhược thấy ho, liền vươn tay khẽ bắt lấy, mấy con đom đóm gọn trong lòng bàn tay nàng. Nhìn những con đom đóm hoảng loạn bò loạn xạ, cố gắng thoát trong tay , nàng lập tức đưa chúng gian.

 

Bởi lẽ nàng ít khi ngoài ban đêm, nên khi thấy nhiều đom đóm như , nàng khỏi kinh ngạc vô cùng.

 

Dẫu ở hậu thế, loài sinh vật nhỏ bé xinh và độc đáo gần như tuyệt chủng.

 

Nàng bắt thêm vài con nữa, cùng đưa gian. Sở Vân Chu cũng giúp nàng bắt mấy con.

 

Cùng lúc đó, từng tràng tiếng ếch nhái kêu vang giòn giã, lảnh lót từ bốn phương tám hướng truyền đến, dồn dập ngớt.

 

Đỗ Nhược lắng kỹ những âm thanh , dựa mật độ tiếng kêu, nàng đoán rằng cứ cách một hai thước ít nhất một con ếch.

 

Vừa nghĩ đến thịt ếch tươi non béo ngậy, những con sâu thèm ăn trong bụng Đỗ Nhược lập tức cồn cào. Trong lòng nàng tò mò đàn ông bên cạnh từng ăn thịt ếch bao giờ .

 

Thế là, nàng đầu Sở Vân Chu hỏi: Chàng thứ đang phát âm thanh là gì ?

 

Sở Vân Chu chút nghĩ ngợi trả lời: Chẳng tiếng ếch kêu , chuyện gì ?

 

Ánh mắt dịu dàng đặt lên Đỗ Nhược, chờ đợi nàng tiếp.

 

Đỗ Nhược chớp chớp đôi mắt to tròn linh động, gương mặt đầy vẻ tò mò hỏi: Vân Chu , ăn thịt ếch bao giờ ?

 

Sở Vân Chu khẽ giật , mặt lộ chút kinh ngạc, gãi gãi đầu hỏi: Gì cơ? Ếch cũng ăn ? Thứ đó nhiều lắm, khắp ruộng nhà cũng , nhưng từng ăn bao giờ.

 

Đỗ Nhược mắt sáng rỡ, trong lòng thầm mừng thầm, đây chẳng cơ hội phát tài đến ! Nàng phấn khởi với Sở Vân Chu: Đương nhiên là ăn , đợi khi nào rảnh rỗi, hai cùng bắt một ít về, sẽ xuống bếp, cho nếm thử món ngon lạ miệng.

 

Nghe tiểu tức phụ nhà , trong lòng Sở Vân Chu trăm phần trăm vui vẻ, vốn dĩ luôn lời và tin tưởng tuyệt đối những gì tiểu tức phụ .

 

Thế là vội vàng gật đầu đáp: Được thôi, cứ lời thê tử. Đợi hôm nào sẽ gọi cả đại ca họ tới cùng giúp bắt ếch.

 

Chẳng chẳng , hai tới chân núi .

 

Sau khi tìm kiếm một hồi, hai cuối cùng cũng tìm thấy một nơi khá bằng phẳng và rộng rãi chân núi. Cả hai vội vàng dọn dẹp đám cỏ dại lộn xộn, tạo một hiện trường săn bắt.

 

Vừa mới thở dốc một , Đỗ Nhược dặn dò: Được , bây giờ mau chạy về nhà gọi đại ca họ đến , sẽ đợi các ở đây.

 

Trong lòng Sở Vân Chu thực sự yên tâm khi để thê tử một ở đây, kìm lo lắng hỏi: Thê tử, nàng một ở đây thật sự sợ ?

 

Đỗ Nhược , vui mà lườm một cái, chỉ tiếc là lúc màn đêm như mực, tối đen như bưng, Sở Vân Chu căn bản hề để ý đến hành động nhỏ của thê tử.

 

Ta gian đợi , khi nào sắp đến sẽ từ trong đó .

 

Sở Vân Chu âm thầm ghi nhớ trong lòng, thì nơi đó gọi là gian!

 

Hắn lập tức gật đầu, bày tỏ hiểu: Ừm, thì yên tâm hơn nhiều . Được , đây, nàng mau .

 

Đỗ Nhược một cái, đó chỉ thấy bóng dáng nàng loé lên, trong nháy mắt biến mất tại chỗ.

 

Sở Vân Chu vẫn cảnh tượng đột ngột cho chấn động, một lát mới hồn, nhanh chóng , bước chân vội vã về hướng nhà.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-208-nuoi-coc.html.]

 

Khi Sở Vân Chu càng lúc càng xa, tiếng bước chân của cũng dần nhỏ .

 

Chắc chắn xa, Đỗ Nhược lập tức xuất hiện từ trong gian.

 

Cùng lúc đó, nàng còn mang một chiếc đèn pin.

 

Nàng bắt một ít ếch, nuôi trong gian, chắc chắn chúng sẽ sinh sản cực nhanh.

 

Vừa nghĩ đến món ếch thơm ngon, Đỗ Nhược khỏi nuốt nước miếng.

 

Nếu thể nuôi chúng thành quy mô lớn, nàng thể mở một quán ăn chuyên lấy ếch món chủ đạo! Nào ếch xào ớt chuông, ếch xào khô, ếch rang muối, ếch lẩu cay… đủ loại cách chế biến liên tục hiện lên trong đầu nàng, chỉ tưởng tượng thôi khiến nàng thèm chịu nổi.

 

Nói là , Đỗ Nhược cầm đèn pin bắt đầu cẩn thận tìm kiếm xung quanh.

 

Chẳng bao lâu, nàng thấy một con, đèn pin chiếu thẳng mắt con ếch, nàng nhanh chóng tay, thành công bắt con đầu tiên.

 

Ngay đó, con thứ hai, thứ ba cũng lượt rơi túi của nàng.

 

Cứ như , nàng thu hoạch ngày càng nhiều, chỉ trong thời gian ngắn bắt mấy chục con ếch.

 

Tuy nhiên, khi nàng đang chìm đắm trong niềm vui mùa, đột nhiên nhận dường như vô thức quá xa.

 

Thế là, nàng dám chậm trễ, vội vàng tăng tốc bước chân về nơi ban đầu chia tay Sở Vân Chu.

 

Đến nơi, Đỗ Nhược tiên đưa những con ếch bắt gian, sắp xếp cẩn thận, nuôi chúng bên bờ sông nhỏ, nơi nước dễ nuôi sống.

 

Sau đó từ gian lấy con lợn rừng to lớn , nàng lặng lẽ đó chờ đợi nhà đến.

 

Rất nhanh, nàng thấy ánh lửa từ xa đang tiến về phía .

 

Sở Vân Chu về nhà đó gọi tất cả nhà dậy, với họ rằng hai vợ chồng ngoài hóng mát ban đêm, thấy lợn rừng, liền về lấy cung tên , vận may , con lợn rừng b.ắ.n hạ.

 

Lời nếu từ miệng khác , e rằng chắc chắn sẽ dễ dàng tin tưởng.

 

Tuy nhiên, khi lời do Sở Vân Chu , họ hề nghi ngờ mà lựa chọn tin tưởng, thậm chí một chút hoài nghi.

 

Sự thật cũng đúng là như , lợn rừng là do săn , chỉ là địa điểm chút khác biệt mà thôi.

 

Ngay khi họ sắp đến nơi, chỉ thấy Đỗ Nhược với vẻ mặt hưng phấn vẫy tay, lớn tiếng gọi: Ở đây! Ở đây!

 

Lão gia Chu thấy tam tức phụ nhà ở đây, trong lòng khỏi dâng lên một luồng kinh ngạc.

 

Ông thầm nghĩ, lão Tam thê tử cũng ở đây nhỉ.

 

Lúc , ông thực sự hung hăng đá lão Tam một cái.

 

Dám bỏ mặc một cô nương đơn độc ở nơi hoang vắng như , lỡ như chuyện gì bất trắc xảy thì !

 

Trong lòng định, đợi về đến nhà, ông sẽ quyết liệt tố cáo lão Tam với lão bà tử nhà .

 

Tam tẩu, lợn rừng ở ?

 

Sở Vân Bạch thấy tiếng tam tẩu, liền chạy về phía tam tẩu của tiên.

 

Đỗ Nhược mỉm đáp: Ở đây, qua xem .

 

 

Loading...