Xuyên Thành Nàng Dâu Xinh Đẹp, Mang Không Gian Làm Giàu - Chương 21: Đã trở về
Cập nhật lúc: 2025-10-23 12:13:21
Lượt xem: 18
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/9KUV8bsqzA
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Ban đầu Sở Vân Chu Ngưu Tiêu đầu thuê áp tiêu, chỉ tìm đưa tin về, áp tiêu, ngày về định, mà chuyến đó nửa năm chút tin tức nào.
Lúc đầu họ đều mừng Sở Vân Chu triển vọng, theo tiêu cục trong huyện áp tiêu, thể kiếm bạc cho gia đình.
nửa năm trôi qua, Sở Vân Chu và hai con trai nhà họ Triệu vẫn bặt vô âm tín, trong thôn đồn đủ thứ chuyện, nhà đều lo lắng liệu bọn họ xảy chuyện gì bên ngoài .
Gần đến cuối năm, Tiền thị trong lòng càng thêm thấp thỏm, ba ngày hai bữa phái ba con trai dò la tin tức, còn bà thì ngày ngày trông ngóng.
Lý Quế Hoa lục trong tủ lấy áo bông của chồng, Nương, mau bộ đồ ướt ! Chốc lát cũng sấy khô .
Tiền thị hài lòng với hai nàng dâu trong nhà, họ gả là hiếu thuận hòa thuận, như con dâu nhà khác ngày ngày chuyện nhà nọ, một chút cũng đủ, khiến nhà cửa hỗn loạn bề bộn.
Hai nàng dâu nhà bà việc gì thì ở nhà may vá, thời gian rảnh còn thêu khăn tay đem chợ bán để phụ giúp việc nhà, nhà cửa cũng dọn dẹp sạch sẽ.
Điều khiến Tiền thị lo lắng nhất chính là lão Tam nhà , Sở Vân Chu hai mươi tư tuổi mà vẫn cưới vợ, Tiền thị chỉ sợ cứ chạy lung tung bên ngoài, lỡ chuyện gì đến một đứa con nối dõi cũng .
Tiền thị nghĩ lão Tam nhà cũng ngốc nghếch gì! Sao cưới nổi vợ chứ.
Họ đang sưởi ấm, hai đứa trẻ đang chơi giường sưởi ở phòng bên cạnh chạy tới, Nãi, gia gia ông đói , bảo nãi mau nấu cơm.
Tiền thị kéo đại tôn tử Đại Bảo ôm lòng, Đi với gia gia con, ăn bữa trưa muộn một chút, cha con và tiểu thúc về.
Đại Bảo một tiếng định chạy ngoài, Tiền thị kéo : Đi thì mau về ngay, nãi bảo nương con nướng một củ khoai lang cho các con lót .
Đại Bảo xong, vội vàng chạy phòng ông nội, Gia gia, nãi bữa trưa ăn muộn một chút.
Sở lão đầu và con trai thứ hai đang ở trong phòng họ đan chiếu cỏ, tường nhà dột gió, đan chiếu cỏ xong đến lúc đó sẽ đóng lên tường để giữ ấm.
Nghe cháu nội bữa trưa ăn muộn một chút, ông liền đoán hôm nay chắc chắn là hai bữa cơm.
Mùa đông ai nấy đều co ro trong nhà, nên nhiều gia đình đều chọn ăn hai bữa, cũng là để tiết kiệm lương thực.
Một chiếc xe la chầm chậm Thanh Sơn thôn, khi họ thôn, tiên đưa hai em Triệu Tiểu Tứ về nhà họ Triệu.
Trên đường , tâm trạng phức tạp nóng lòng, cuối cùng cũng đến cửa nhà họ Triệu. Triệu Tiểu Ngũ nhảy xuống xe la chạy tới gõ cửa.
Bên trong một cô bé hỏi: Ai !
Triệu Tiểu Ngũ kích động : Muội , là tứ ca và ngũ ca của về !
Anh em nhà họ Triệu là hai ca ca trở về, vui mừng reo lên trong nhà, Cha, nương, các ca ca về !
Chẳng mấy chốc cánh cửa hé mở, cha của Triệu Tiểu Tứ và nương của họ xuất hiện mắt.
Hai vợ chồng trợn tròn mắt, khó tin những con lâu về nhà của .
Chỉ trong khoảnh khắc, nước mắt như vỡ đê tuôn trào, họ lao nắm c.h.ặ.t t.a.y các con, giọng run rẩy nghẹn ngào: Con ơi! Các con chuyến nửa năm , mà hề chút tin tức nào truyền về, cha ngày ngày thấp thỏm lo âu, cứ ngỡ… cứ ngỡ các con gặp chuyện may, rời bỏ chúng mà !
Triệu tiểu cũng đến xé ruột xé gan, thể kìm nén.
Các thôn dân xung quanh bàn tán xôn xao rằng hai ca ca của nàng tám phần là lành ít dữ nhiều, cha đáng thương của nàng nhiều cũng càng thêm hoảng sợ, dần dà cũng tin những lời đồn đại .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/index.php/xuyen-thanh-nang-dau-xinh-dep-mang-khong-gian-lam-giau/chuong-21-da-tro-ve.html.]
Từ đó, ngày ngày lấy nước mắt rửa mặt, sức khỏe càng ngày càng suy yếu, thậm chí còn ngã bệnh mấy .
Thấy cha và thương tâm đến , Triệu Tiểu Tứ và Tiểu Ngũ cũng rưng rưng nước mắt.
Cha, nương, đều là của các con, khiến lo lắng .
Lúc , gia đình đoàn tụ, năm ôm lấy một lúc lâu.
Triệu Tiểu Tứ đột nhiên nén nước mắt, nghẹn ngào : Cha, nương, đừng nữa, lát nữa các con sẽ kể cho từ từ. Tam ca và họ còn đang vội vã về nhà đó!
Nghe lời đó, vợ chồng Triệu gia vội vàng ngừng , lúc mới như thấy ba em Sở Vân Chu, gượng gạo nặn một nụ với ba em Sở Vân Chu xe la.
đúng đúng, Sở gia lão Tam ! Chắc cha và tẩu của con đều đang mong ngóng con về nhà đó! Các con cũng mau về nhà !
Sở Vân Chu mỉm đáp : Triệu thúc, Triệu thẩm, đợi về nhà thu xếp thỏa , đến lúc đó sẽ mời cả nhà đến nhà ăn cơm ạ!
Triệu lão đầu , khỏi tươi rói, liên tục gật đầu đáp: Được , thúc nhất định sẽ .
Tiếp đó Sở Vân Chu từ xe la lượt dỡ những lương thực và vải vóc mà hai em Triệu Tiểu Tứ mua xuống. Sở Vân Hà và họ cũng cùng mang sân.
Cả chiếc xe la trừ một nhỏ Đỗ Nhược chiếm chỗ , còn gần như lấp đầy bởi những vật phẩm mà họ mua sắm cho gia đình.
Mà chỉ riêng hàng hóa của hai em Triệu Tiểu Tứ chất đầy nửa khoang xe.
Cứ thế bận rộn một lúc lâu, hai vợ chồng già nhà họ Triệu đống đồ chất cao như núi mắt, kinh ngạc đến ngây , chỉ trong chớp mắt mà sân chất đầy ngần thứ.
Sở Vân Chu tiếp lời : Lão Tứ, chiếc xe la sẽ đ.á.n.h về nhà , nếu cần dùng đến thì cứ qua đây dắt là .
Triệu Tiểu Tứ đáp: Tam ca cứ để xe la ở nhà là .
Sở Vân Chu đ.á.n.h xe la rời khỏi nhà họ Triệu, trong lòng cũng chút nóng vội, càng gần nhà càng kích động.
Nhà họ Triệu ở đầu thôn, nhà họ Sở thì tọa lạc ở cuối thôn tựa chân núi, cách xa. Giữa đường thôn dân thấy tiếng xe la, đều xem hiếm lạ, xe la từ tới.
Thấy là ba em nhà họ Sở đều chào hỏi họ: Ôi chao! Sở gia lão Tam về !
Sở Vân Chu với nữ nhân : Trương thẩm tử, về .
Mèo con Kute
Chàng chào hỏi quen đường, chẳng mấy chốc sẽ đến đích.
Đỗ Nhược trong lòng cũng thấp thỏm yên, cha chồng tương lai dễ sống chung , nếu là khó sống chung, nàng tuyệt đối nhịn một chút nào.
Sở Vân Bạch từ lâu kìm sự kích động trong lòng, nhanh nhẹn nhảy xuống xe la, như mũi tên rời cung lao về nhà báo tin.
Vừa đẩy cửa, liền xông thẳng nhà, miệng cao giọng hô lớn: Cha, nương, nhị ca, tam ca của con về !
Tiền thị đang bận rộn trong phòng, thấy tiếng la ó của lão nhi tử, trái tim khẽ run lên, lập tức đặt công việc đang xuống, vội vàng chạy ngoài xem xét tình hình.
Cùng lúc đó, hai nàng dâu nhà họ Sở cũng tiếng mà chạy , theo sát phía Tiền thị.
Trong một căn phòng khác, Sở lão đầu và Sở Vân Xuyên cũng tin tức bất ngờ thu hút, mở cửa phòng, cùng bước nhanh sân ngoài. Trên mặt mỗi đều rạng rỡ vẻ mong đợi, trong khóe mắt Tiền thị còn ẩn hiện những giọt lệ.